Vừa nghe lời này, nha hoàn một bên, thậm chí Tần Xuyên đều có chút kinh ngạc nhìn nàng.
Đây chính là nàng lần đầu tiên chủ động mời người khác phái tới Vọng Nguyệt lâu.
Cho dù Tần Xuyên thân là nhị ca nàng, cũng chỉ đi theo nàng chèo thuyền hái sen, lâu lâu được mời đi qua lầu các kia, càng không có cùng với nàng cùng một chỗ ăn cơm đâu.
Là thiếu niên này đêm động phòng đó bày ra tài văn chương để nàng động tâm? Hay là thân thế thiếu niên này yếu đuối để nàng động lòng trắc ẩn?
Từ nhỏ đến lớn, nàng đều yếu đuối thiện lương, không nhìn nổi người đáng thương, không nghe được chuyện đáng thương.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía thiếu niên kia.
Lạc Thanh Chu lại do dự một lát rồi mới chắp tay cúi đầu, từ chối nói:
- Đa tạ Nhị tiểu thư đã mời, nhưng ta đi thuyền choáng đầu, từ nhỏ sợ nước, hơn nữa còn muốn trở về đọc sách, cho nên không đi được. Nhị tiểu thư cùng nhị ca đi là được.
Hắn hiện tại trong đầu đều nhớ về Bôn Lôi Quyền, chân tay ngứa ngáy, chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng trở về luyện tập mấy lần, cũng không muốn đi thuyền ngắm sen, dùng bữa, lãng phí thời gian quý báu.
Bọn nha hoàn thấy hắn vậy mà từ chối Nhị tiểu thư khi nàng chủ động mời, không chỉ có kinh ngạc, mà lại tức giận.
Tần Xuyên ở một bên khẽ nhíu mày, tựa hồ muốn thuyết phục.
Tần Vi Mặc lại không miễn cưỡng, cũng không có tức giận, nhu hòa cười nói:
- Là Vi Mặc quên, tỷ phu còn muốn chuẩn bị sang năm thi Hương, hoàn toàn không thể lười biếng. Không sao, có nhị ca theo giúp ta là được, tỷ phu mau trở về đi thôi.
Lạc Thanh Chu không có nói thêm nữa, chắp tay, cáo từ hai huynh muội, bước nhanh rời đi.
- Gia hỏa này, cả ngày chỉ biết trốn ở trong phòng đọc sách, muội thật vất vả ra ngoài một lần, lại chủ động mời, hắn vậy mà từ chối, quả nhiên vẫn là thư sinh cổ hủ khô khan.
Tần Xuyên nhìn bóng lưng hắn, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.
Tần Vi Mặc mỉm cười, không có nói thêm nữa, nói khẽ:
- Nhị ca, đi thôi, chúng ta lên thuyền.
- Được, ta đi xuống trước, muội chậm một chút.
Tần Xuyên đáp ứng một tiếng, lập tức đi tới thuyền nhỏ đang neo bên hồ.
Lạc Thanh Chu vừa trở lại tiểu viện, đột nhiên gặp Bách Linh thanh tú động lòng người ngồi trước bàn đá ở trong viện, cầm trong tay một bó hoa tươi vừa hái, nghiêng chân, híp hai mắt, ngửi ngửi hoa, lông mi thật dài có chút rung động, bộ dáng xinh đẹp say mê.
Lạc Thanh Chu sửng sốt một chút, ánh mắt không khỏi nhìn về phía miệng nhỏ phấn nộn của thiếu nữ.
Trong tiểu viện.
Mỹ nữ ngửi hoa, mùi hương thoang thoảng lan tỏa khắp nơi.
Lạc Thanh Chu dừng ở tại chỗ, an tĩnh nhìn xem, cũng không có quấy nhiễu.
Lại qua một lát.
Bách Linh mở mắt, ngẩng đầu lên nhìn hắn, trên mặt thản nhiên lộ ra hai lúm đồng tiền:
- Cô gia, xem được không?
Lạc Thanh Chu không có trả lời.
Bách Linh cười nói:
- Đẹp mắt chính là đẹp mắt, không dễ nhìn chính là không dễ nhìn, cô gia ngay cả cái này cũng không dám trả lời sao?
Lạc Thanh Chu yên lặng một chút, đáp:
- Đẹp mắt.
Bách Linh giống như cười mà không phải cười:
- Ta hỏi là Nhị tiểu thư.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:
- Ta cũng đáp về Nhị tiểu thư.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Ngắn ngủi yên tĩnh.
Bách Linh mỉm cười, lại cúi đầu ngửi một chút hoa tươi trong tay, sau đó nhìn hắn nói:
- Cô gia, trong vườn hoa phía trước có rất nhiều hoa như này. Có đóa vừa nở không lâu, có đóa đã muốn tàn lụi, không hái thì lãng phí.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng, không nói gì.
Bách Linh nhíu mày nói:
- Cô gia biết ta đang nói cái gì không?
Lạc Thanh Chu lắc đầu.
Bách Linh thở dài một hơi, nói khẽ:
- Nữ hài tử đều thích hoa, cho dù không thích, cũng thích có người tặng. Nếu như mỗi ngày đều có người tặng một đóa, người kia sẽ càng hạnh phúc.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu lóe lên một cái, nhìn dung nhan xinh đẹp của nàng nói:
- Vậy bắt đầu từ ngày mai, ta mỗi ngày đều hái một đóa cho Bách Linh cô nương đi.
Bách Linh sững sờ, rất kỳ quái mà nhìn hắn:
- Cô gia, người tặng cho ta làm gì? Ý của ta đó là, người là đưa tặng cho tiểu thư nhà ta. Mặc dù hai người không có ở cùng một chỗ, nhưng người cũng nên mỗi ngày đi qua thỉnh an tiểu thư, nhìn tiểu thư một chút, thuận tiện đưa một đóa hoa tươi, biểu lộ quan tâm. Những điều này, ta cứ nghĩ cô gia biết rồi, ai biết cô gia vẫn luôn không đi, cho nên ta mới đến nhắc nhở cô gia.
Lạc Thanh Chu giật mình:
- Hẳn là nàng không hoan nghênh ta đâu.
Bách Linh rất nghiêm túc nói:
- Mặc kệ tiểu thư có hoan nghênh hay không, cô gia đều nên đi. Hai người là phu thê, lại ở gần như vậy, mỗi ngày gặp mặt không phải nên làm sao? Chỉ có mỗi ngày gặp mặt, mới có thể bồi dưỡng tình cảm. Mà cô gia mỗi ngày phải đi thỉnh an tiểu thư, đây là quy củ.
Lập tức hừ một tiếng, quyệt miệng nói:
- Chẳng lẽ cô gia động phòng cùng tiểu thư xong, liền chán?
Lạc Thanh Chu nhìn chằm chằm tròng mắt của nàng, yên lặng một chút, đột nhiên nói:
- Bách Linh cô nương, ta có yêu cầu quá đáng, hi vọng Bách Linh cô nương có thể đáp ứng ta.
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 48
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Loading...