Mặc dù ở cùng thiếu nữ này rất áp lực, nhưng hắn cũng cảm thấy yên tĩnh và thỏa mãn khác thường.
Lúc hắn tiếp tục vụng trộm nhìn làn váy trên đất suy nghĩ lung tung, màn cửa đột nhiên khẽ động, một bóng người mang theo gió lạnh đi vào.
Lập tức, ngồi xuống đối diện hắn, hai tay khoanh trước ngực, trong ngực ôm kiếm, gương mặt xinh đẹp như sương, hai con ngươi lạnh như băng nhìn chằm chằm hắn.
Một kiếm đứt cổ, Hạ Thiền.
Lạc Thanh Chu thu hồi ánh mắt, cúi đầu, nhìn chân mình, lập tức lại nhắm mắt lại, giả bộ như nhắm mắt dưỡng thần.
Xe ngựa xóc nảy mà đi.
Trong xe bốn bề im ắng.
Cổ phát lạnh.
Lạc Thanh Chu tựa hồ có thể nghe được tiếng tim mình đập.
Con đường này đột nhiên cảm giác thật xa.
Thành Quốc phủ.
Trời còn chưa sáng, quản gia đã dẫn theo người hầu, đem toàn bộ tiền viện chỉnh lý quét dọn một lần.
Trên bàn đá xanh cũng không dính một hạt bụi.
Hai bên vườn hoa, màu xanh biếc dạt dào, sắc màu rực rỡ.
Trước mặt người ngoài, Lạc gia đều ngăn nắp xinh đẹp, sạch sẽ.
Bọn họ không thèm để ý đứa con thứ đi ở rể kia.
Nhưng hôm nay lại mặt, Tần gia cũng có người tới.
Ở Mặc Thành, Tần phủ đã từng sánh vai với Thành Quốc phủ bọn họ.
Mặc dù bây giờ Tần phủ đã xuống dốc, nhưng mà nội tình bên trong vẫn không có người dám khinh thường.
Với lại mối hôn sự này, Lạc gia vốn đuối lý.
Cho nên hôm nay, bọn họ tự nhiên muốn biểu hiện long trọng một chút, không thể để cho người ngoài nói xấu.
Lạc Diên Niên ăn điểm tâm, đang ngồi chờ trong đại sảnh.
Đại phu nhân Vương thị đi hậu viện, nói chuyện với nhị nhi tử Lạc Ngọc của bà ta.
Hôm nay Lạc Ngọc dậy rất sớm.
Đánh mấy bộ quyền pháp xong, trở về tắm rửa, đổi lại y phục sạch sẽ.
Sau đó cũng theo mẫu thân hắn tới sảnh trước.
Lạc Diên Niên nhìn thấy hắn, lông mày hơi nhíu một chút.
Vương thị liền vội vàng tiến lên nói:
- Lão gia, Ngọc nhi chỉ là tới xem một chút, không có vấn đề gì.
Lạc Ngọc cúi đầu cung kính nói:
- Phụ thân bớt lo, Tần gia tiểu thư đã thành thân với Thanh Chu, đương nhiên sẽ không để ý con đâu. Con với nàng cũng chưa có gặp qua, mọi người không cần giới thiệu con, con ở bên cạnh nhìn là được.
Lạc Diên Niên cau mày nói:
- Ngươi muốn nhìn cái gì? Xem trò cười sao?
Lạc Ngọc ánh mắt lấp lóe, cúi đầu nói:
- Tiểu thư Tần gia kia, dù sao cũng từng đính hôn với con, bây giờ lại gả cho người khác, nếu không nhìn một chút, trong lòng luôn có một chút vướng mắc. Phụ thân yên tâm, con biết chuẩn bị thi cử quan trọng, mặc kệ nàng xấu hay đẹp, con chỉ nhìn một chút thôi.
Vương thị bên cạnh cũng nhẹ giọng thuyết phục:
- Lão gia, để Ngọc nhi nhìn một chút đi, không phải hôm nay Ngọc nhi luyện công đều không cách nào tĩnh tâm. Đại tiểu thư Tần gia kia nghe nói là đứa ngốc, không biết nói chuyện, cũng không biết cười, cũng không có người thấy nàng ra ngoài, Tần gia vội vã thành hôn như thế, khẳng định là muốn xung hỉ cho nàng. Để Ngọc nhi nhìn nàng một cái, Ngọc nhi tự nhiên sẽ không suy nghĩ nhiều nữa.
Lạc Diên Niên yên lặng một chút, không nói gì nữa.
Không bao lâu sau.
Vương quản gia từ cửa chính tiến vào, cung kính bẩm báo nói:
- Lão gia, phu nhân, Tam công tử bọn họ tới, đã đến ngoài cửa.
Lạc Diên Niên nói:
- Để chúng vào đi.
Vương quản gia cúi đầu thối lui.
Ánh mắt Lạc Ngọc, xuyên qua đại sảnh, nhìn về phía ngoài đình viện được quét dọn không dính một hạt bụi, trên mặt mỉm cười chuẩn mực lễ phép đón khách.
Ôn tồn lễ độ, nho nhã có thừa.
Nhưng rất nhanh, nụ cười kia đột nhiên cứng ngắc.
Vương quản gia dẫn hai người từ cửa chính đi vào.
Cách rất xa, ánh mắt Lạc Ngọc đột nhiên dính trên người thiếu nữ mặc váy trắng kia, trái tim đang nhảy đột nhiên co rụt lại, con mắt cũng không dời đi được.
Ánh nắng vàng ban mai chiếu xuống trên người thiếu nữ kia.
Như một bức tranh hoàn mỹ không một tì vết, gương mặt tuyệt mỹ khiến cho người nhìn hít thở không thông!
Như tiên nữ thanh thuần thoát tục trên trời bay xuống trần gian!
Da như tuyết trắng, mặt mày như vẽ, tóc xanh như suối, dáng người thướt tha, như người từ tiên cảnh xuất hiện, tinh khiết như băng, xinh đẹp như mộng!
Trong đình viện nha hoàn hạ nhân cung kính đứng hầu, trong khoảnh khắc này, đều lặng ngắt như tờ, đều giống như bị điểm huyệt, mở to hai mắt, không nhúc nhích nhìn thiếu nữ tuyệt mỹ trước mắt.
Thành Quốc phủ lớn như vậy, hoàn toàn tĩnh mịch.
Vương thị cũng ngốc trệ mấy giây, đột nhiên bừng tỉnh, nhìn về phía con trai mình, khóe mắt có chút co quắp.
Lạc Thanh Chu dẫn tiểu thư Tần gia, chậm rãi tiến vào đại sảnh, sau đó đi đến trước mặt Lạc Diên Niên, quỳ lạy.
Nha hoàn bị Vương quản gia thấp giọng quát lớn, giật mình tỉnh lại, cuống quít bưng trà lên, ánh mắt cứ liếc trộm thiếu nữ váy trắng đẹp như thiên tiên kia.
- Phụ thân đại nhân, mời uống trà.
Lạc Thanh Chu bưng chén trà, đưa tới trước mặt Lạc Diên Niên.
Mà đại tiểu thư Tần gia bên cạnh, vẫn đứng đó, vẻ mặt thản nhiên, cũng không có ý phải quỳ xuống.
Trong đại sảnh, tĩnh không một tiếng động.
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 34
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Loading...