Bà mối phía sau cũng nhắc nhở:
- Tân lang quan còn cần đi tiếp khách uống rượu đó, đưa tân nương tử đến đây là được rồi..
Một bà mối khác cười nói:
- Tân lang quan đừng nóng vội, chờ đến tối lại động phòng, tân nương tử chạy không thoát..
Lạc Thanh Chu đương nhiên biết tân nương tử chạy không thoát.
Động phòng cái gì, nói thật, thật sự là hắn không có gấp gáp.
Dù sao đã bái đường thành thân, tân nương tử đã là của hắn, tối nay động phòng cũng không sao.
Chỉ là, hắn muốn sớm chút nhìn thấy dáng dấp tân nương tử của mình.
Đẹp hay xấu?
Nhưng xem ra, chỉ có thể chờ đợi đến tối lại đến giải tỏa nghi vấn này.
Hắn buông lỏng tay nhỏ mềm mại không xương của tân nương tử ra, trong lòng lại có chút lưu luyến không rời.
Tay nhỏ kia thật mềm, non, mịn, sờ thoải mái.
Giống như có một loại ma lực.
Chỉ là cầm thôi, cũng khiến hắn trên đường đi cũng cảm thấy tâm viên ý mãn.
Vẫn là câu nói kia.
Một bàn tay đẹp như vậy, người sẽ xấu sao?
Có xấu, cũng sẽ không xấu đến mức không hợp thói thường đi.
Chỉ cần không miệng xếch mắt lé, mặt mũi tràn đầy sẹo là được.
Cùng lắm thì lúc ân ái triền miên, che kín mặt của nàng, không nhìn nàng.
Chỉ cần nàng phát ra tiếng đáp lại là tốt rồi.
Trong lòng Lạc Thanh Chu suy nghĩ miên man, đi theo mấy nha hoàn quay người rời khỏi, ra tiểu viện.
Tiểu Điệp chờ ở ngoài.
Thấy hắn ra, hơi kinh ngạc:
- Công tử, sao nhanh như vậy lại ra rồi? Nhìn thấy....
Nàng dừng một chút, sợ hãi nhìn mấy nha hoàn bên cạnh kia một chút, thấp giọng nói:
- Nhìn thấy bộ dáng tân nương tử sao? Có xinh đẹp không?
Lạc Thanh Chu lắc đầu.
Hai chủ tớ được nha hoàn dẫn đường về tới khách sảnh.
Lạc Thanh Chu đi theo sau nha hoàn, được Tần nhị gia Tần Nhược Hoài dẫn, bắt đầu lần lượt mời rượu tân khách.
Kính trước tiên, tự nhiên là mấy vị lão nhân đức cao vọng trọng của Mặc Thành kia.
Tiếp theo là nhạc phụ Tần Văn chính.
Đương nhiên, bởi vì hắn ở rể, xưng hô phải sửa lại.
Phải trực tiếp gọi là: “Phụ thân đại nhân”.
Sau này hắn phải sửa họ từ Lạc Thanh Chu biến thành Tần Thanh Chu hay không, chính là vị “Phụ thân đại nhân” này làm chủ.
Tần Văn chính nhìn rất trẻ trung, giống như hơn ba mươi tuổi.
Dáng người thẳng tắp, góc cạnh rõ ràng, bộ dáng có chút tuấn lãng, là oái ca trung niên mười phần.
Chỉ là nhìn có chút uy nghiêm, sắc mặt cũng không tốt lắm.
Lạc Thanh Chu có thể hiểu được.
Vị phụ thân kia làm sao nguyện ý để cho nữ nhi mình gả cho một tiểu tử thân phận hèn mọn chứ? Cho dù nữ nhi mình là đồ ngốc.
Huống chi, hắn còn là vật thay thế hối hôn.
Lạc Thanh Chu nhìn nhiều soái ca trung niên trước mắt mấy lần, cũng không nghe được tiếng lòng của hắn.
Không phải người đa nghi, hắn thoáng an tâm một chút.
Phụ thân bộ dạng như thế, nữ nhi kia bộ dạng chỉ sợ cũng không kém được đi đâu ?
Đáng tiếc hôm nay vị nhạc mẫu đại nhân kia chưa hề xuất hiện.
Nếu nhạc mẫu đại nhân cũng xinh đẹp, vậy hắn triệt để yên tâm.
Kính xong Tần gia, kính Lạc gia.
Đám người Tần gia mặc dù xem thường kẻ ở rễ như hắn, nhưng trên mặt vẫn rất lễ phép, đều mỉm cười, hoặc là gật đầu thăm hỏi.
Mà Lạc gia liền không giống.
Ngoại trừ phụ thân hắn và Nhị công tử Tần Ngọc trên mặt mang nụ cười dối trá ra, những người khác vẻ mặt đều rất lãnh đạm, giống như hắn là một người xa lạ.
Tốt.
Đối với bọn họ mà nói, hắn vốn chính là một người xa lạ.
Đám người Lạc gia hình như cũng xấu hổ tham gia tiệc cưới này, cũng xấu hổ vì quen biết hắn, đều muốn kết thúc sớm một chút, sớm rời khỏi một chút.
Tuy như vậy, Lạc Thanh Chu vẫn như cũ biểu hiện rất cung kính.
Tân khách rất ít, tất cả chỉ năm bàn.
Hơn nữa còn không có ngồi đầy.
Mời rượu xong.
Lạc Thanh Chu cũng không lưu lại ăn cơm, trực tiếp cáo lui.
Cũng không ai giữ hắn lại.
Rời khỏi đại sảnh, cách xa những ánh mắt kia, hắn cảm thấy dễ dàng không ít.
Nhìn sắc trời, đã là buổi chiều.
Nghĩ đến buổi tối động phòng, cũng có một chút gì đó mong đợi.
Hi vọng phần mong đợi này, đến lúc đó đừng biến thành kinh hãi.
Tiểu Điệp chờ ở cửa.
Thấy hắn ra, kỳ quái nói:
- Công tử, sao người ra đây rồi? Không bồi khách nhân ăn cơm sao?
Lạc Thanh Chu tự giễu cười một tiếng:
- Nếu ta ở đó, chỉ sợ bọn họ ăn không vô. Đương nhiên, ta cũng ăn không vô. Đi thôi, dạo xung quanh xem, xem nhà mới của chúng ta..
Hai chủ tớ xuyên qua hành lang, chuẩn bị đi dạo hậu viện.
Mấy nha hoàn vội vàng theo sau.
Trong đó có một nha hoàn tên Thu nhi, vội vàng nhắc nhở:
- Cô gia, không thể đi loạn. Phía sau còn có phu nhân tiểu thư, còn có khách quý từ Ngọc Kinh tới, nếu bị nhìn thấy, chúng nô tì không tiện bàn giao.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, đành phải dừng bước, hỏi:
- Vậy ta có thể đi chỗ nào?
Những nha hoàn này thái độ và ngữ khí đối với hắn đều rất tốt, ngược lại làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 18
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Loading...