Mắt Bách Linh sáng lên, cười nói:
- Thật không gặp sao?
Lạc Thanh Chu không nói tiếp.
Bách Linh gật đầu nói:
- Được, vậy ta liền đi trả lời Nhị tiểu thư, nói cô gia cảm thấy nàng không có đẹp mắt như đại tiểu thư, cho nên không muốn gặp nàng.
Nói xong liền muốn rời khỏi.
Lạc Thanh Chu chỉ đành phải nói:
- Nhị tiểu thư muốn gặp ta sao?
Bách Linh xoay đầu lại nói:
- Đương nhiên, Nhị tiểu thư thân thể yếu đuối, cô gia và đại tiểu thư thành hôn, nàng đều không thể đi chúc mừng, trong lòng vẫn luôn áy náy. Vừa lúc ngày mai thời tiết tốt, nàng nghĩ ra ngoài nhìn cô gia một chút, không ngờ cô gia lại ghét bỏ nàng. Nhị tiểu thư nếu nghe được nhất định sẽ rất thương tâm cho xem.
Lạc Thanh Chu thở dài một hơi nói:
- Ta nào có tư cách ghét bỏ Nhị tiểu thư. Nếu như Nhị tiểu thư không sợ ta làm dơ bẩn mắt nàng, vậy ngày mai ta đi gặp nàng.
Bách Linh cười nói:
- Được, vậy ta trở về trả lời Nhị tiểu thư..
Lạc Thanh Chu nhìn bóng lưng yểu điệu duyên dáng của nàng đi ra cửa, đột nhiên hỏi:
- Bách Linh cô nương, trên người ngươi thơm quá, mỗi ngày đều là mùi thơm như vậy sao?
Bách Linh sửng sốt một chút, dừng bước lại, quay đầu nhìn hắn.
Dừng mấy giây, đột nhiên cười nói:
- Cô gia đây là đang ám chỉ ta cái gì sao? Ta nhớ ta nói qua với cô gia, nếu như cô gia muốn ta thị tẩm, nhất định phải được tiểu thư nhà ta đồng ý, cô gia hiện tại muốn đi nói với tiểu thư nhà ta sao?
Ánh mắt Lạc Thanh Chu lấp lóe, còn chưa trả lời, nàng liền kiều mị cười một tiếng, phất phất tay, nhẹ nhàng đi.
Đợi đi tới cửa ngoài lại quay đầu giọng nói giòn vang:
- Cô gia, nô gia chờ người ở chỗ tiểu thư, phải tới sớm chút nha.
Dứt lời, nàng ta cười khanh khách đi xa.
Sáng sớm.
Sau khi Lạc Thanh Chu rời giường, cũng không tiếp tục đi rừng trúc tu luyện.
Đứng trong tiểu viện đánh quyền một hồi.
Toát chút mồ hôi liền ngừng lại.
Trở lại trong phòng, ngồi xuống phía trước cửa sổ đọc sách.
Rất nhanh đến buổi trưa.
Tiểu Điệp vội vàng từ bên ngoài chạy về, giọng nói gấp gáp:
- Công tử, công tử...
Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động:
- Nhị tiểu thư tới rồi sao?
Tiểu Điệp thở gấp nói:
- Không phải Nhị tiểu thư, là Nhị công tử... Nhị công tử tới, còn mang đến thật nhiều sách.
- Nhị công tử?
Lạc Thanh Chu sững sờ, vội vàng đứng lên, đi ra ngoài.
Vừa tới đến tiểu viện, một người thanh niên mặc trang phục màu đen, sải bước tiến đến, đi theo phía sau là mấy tên sai vặt, đang khiêng lên hai cái sọt chứa đầy thư tịch.
Thanh niên này có dáng người thẳng tắp, mặt mày có chút tương tự Tần Văn Chính, tuấn lãng tiêu sái.
Chính là Tần phủ Nhị công tử - Tần Xuyên.
Hai người cũng không phải lần đầu tiên gặp mặt.
Tần Xuyên vừa tiến đến, cởi mở cười nói:
- Thanh Chu, ta biết được ngươi đang chuẩn bị sang năm kiểm tra thi Hương, cho nên chuyên môn đi thư các mua cho ngươi một vài thư tịch. Nghe lão bản thư các nói, những sách vở này đều bán rất đắt khách, người đọc sách đều thích xem. Ngươi xem một chút có đủ hay không, không đủ, ta lại để người đi mua cho ngươi.
Mấy tên sai vặt đặt hai cái sọt thư tịch ở tiểu viện, khom người đứng hầu ở một bên.
Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua, chắp tay nói:
- Đa tạ nhị ca, ta không dùng đến nhiều sách như vậy đâu.
Tần Xuyên cười nói:
- Càng nhiều càng tốt, người đọc sách, tự nhiên muốn đọc nhiều sách. Ngươi bình thường một mực ở trong phòng đọc sách, những sách kia làm sao đủ dùng, không cần khách khí với nhị ca.
Trong lòng Lạc Thanh Chu thầm kêu hổ thẹn.
Bình thường vẫn luôn tu luyện, đọc sách cũng chỉ là ngẫu nhiên.
Từ lần trước chính mắt nhìn thấy Vương quản gia cùng Hạ Thiền động thủ, hắn đã không còn tĩnh tâm đọc sách nữa.
Vẫn là luyện võ quan trọng hơn.
Thời đại này, quân nhân càng được tôn kính cùng hoan nghênh, khắp nơi lại có yêu thú, ác nhân ẩn hiện.
Chỉ có một thân tài hoa, nếu gặp phải kẻ xấu, yêu thú, không một chút tác dụng.
Chỉ có một thân quyền cước mới có sức tự vệ.
Mấy tên sai vặt hỗ trợ mang thư tịch vào trong phòng, bày ra chỉnh tề trong góc trên bàn sách, sau đó lui ra.
Tần Xuyên nhìn thoáng qua tiểu viện nói:
- Thanh Chu, hôm nay ta đến đây ngoài việc đưa cho ngươi chút thư tịch ra, còn chuẩn bị truyền thụ cho ngươi một bộ quyền pháp, cường thân kiện thể. Ngươi cả ngày trong phòng đọc sách, thiếu khuyết rèn luyện, thể cốt quá yếu đuối, thời gian dài, chỉ sợ sẽ bị bệnh.
Trong lòng Lạc Thanh Chu ấm áp, vội vàng nói cảm tạ:
- Đa tạ nhị ca.
Tần Xuyên vỗ vỗ bờ vai của hắn, cười nói:
- Người trong nhà, không cần khách khí. Đi thôi, khu nhà nhỏ này không thi triển được, chúng ta đi đến bên hồ.
Lạc Thanh Chu theo sau lưng, ra tiểu viện.
Tiểu Điệp biết được hôm nay Nhị tiểu thư muốn tới, cho nên cũng không đi theo, mà canh giữ ở cửa ra vào, chuẩn bị chờ một lúc khi Nhị tiểu thư tới lại đi thông báo cho công tử nhà mình.
Lạc Thanh Chu đi theo Tần Xuyên đi tới bên hồ Dạ Nguyệt Thính Vũ uyển.
Ven hồ ánh nắng tươi sáng, gió nhè nhẹ phe phẩy.
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 44
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Loading...