Lạc Thanh Chu tu luyện xong, lại đánh mấy chiêu quyền pháp học trộm chỗ Lạc Ngọc, đánh tới chảy mồ hôi mới dừng lại.
Lúc chuẩn bị nấu nước tắm, giọng Bách Linh thanh thúy vang lên ngoài cửa:
- Cô gia, có ở nhà không?
Trong lòng Lạc Thanh Chu khẽ động, vội vàng ra khỏi phòng bếp nói:
- Ở đây.
Hắn đi qua mở cửa.
Ngoài cửa, Bách Linh mặc một thân váy màu hồng, da thịt trắng mịn, trên gương mặt lộ ra hai lúm đồng tiền, như một đóa kiều hoa vừa nở rộ, thanh tú động lòng người đứng đó.
- Cô gia, sao đầu người lại đầy mồ hôi? Làm gì trong phòng sao?
Bách Linh sửng sốt một chút, đi vào tiểu viện, ánh mắt lướt qua cửa sổ, nhìn vào trong phòng, mắt lập tức sáng lên:
- Tiểu Điệp trong phòng sao?
Lạc Thanh Chu nói:
- Không có, ta vừa rồi nấu nước trong phòng bếp, chuẩn bị tắm rửa.
Ánh mắt Bách Linh nhìn về phía phòng bếp, trên mặt lúc này mới lộ ra nụ cười ngọt ngào:
- Tay cô gia dùng để đọc sách viết chữ, cũng không phải dùng để chẻ củi nhóm lửa. Chờ một chút ta tìm hai hạ nhân tới, sau này hầu hạ cô gia, giúp cô gia làm ít việc vặt, cũng miễn cho cô gia tự mình động thủ, mệt hư thân thể.
Lạc Thanh Chu từ chối nói:
- Đa tạ Bách Linh cô nương, nhưng không cần. Bình thường đều là Tiểu Điệp giúp ta nấu nước, chuyện khác, cũng đều có Tiểu Điệp giúp ta. Ta ngẫu nhiên làm chút chuyện, cũng có thể rèn luyện thân thể một chút. Ta với Tiểu Điệp đã thành thói quen, không cần hạ nhân nữa.
- Cô gia thật không cần sao?
- Thật không cần.
Lạc Thanh Chu nói.
Bách Linh cười cười, cũng không miễn cưỡng:
- Được rồi. Cô gia, ta hôm nay tới tìm người, là muốn nói với người một tiếng, ngày mai phải dậy sớm, cùng tiểu thư đến Thành Quốc phủ tặng lễ kính trà, cô gia cũng đừng quên.
Lạc Thanh Chu gật đầu nói:
- Ta nhớ kỹ.
Bách Linh ánh mắt lấp lóe, cười nói:
- Cô gia muốn đi sao?
Lạc Thanh Chu yên lặng một chút, nói:
- Không muốn.
Bách Linh thở dài một hơi, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ:
- Tiểu thư cũng không muốn đi, chúng ta cũng không muốn đi. Nhưng mà hết cách, đây là quy củ. Ngay cả phu nhân không mong muốn mối hôn sự này, hôm nay cũng nhắc nhở.
Lạc Thanh Chu nói:
- Ta hiểu rõ.
Bách Linh nhìn hắn thật sâu vài lần, nói:
- Cô gia, ta đi đây.
Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh.
Bách Linh nhíu mày, nhịn không được nói:
- Cô gia, người không có chuyện gì muốn hỏi ta sao?
Lạc Thanh Chu lắc đầu.
Bách Linh chớp chớp ánh mắt linh động, có chút kỳ quái nói:
- Cô gia cũng không hỏi thăm tiểu thư nhà ta? Ngày đó ở bên hồ, cô gia nhìn tới trợn tròn mắt, nước bọt đều sắp chảy ra. Hai ngày không gặp, không nhớ sao?
Lạc Thanh Chu yên lặng một chút, nói:
- Nói thật, không nhớ.
Hai ngày nay hắn một lòng tu luyện.
Ban ngày tu luyện, ban đêm tu luyện, nằm lên giường là ngủ mất, ngay cả chân nhỏ đáng yêu của Tiểu Điệp đều quên vuốt ve, làm gì còn có tâm tư nghĩ chuyện khác.
Huống chi, nghĩ cũng vô dụng, chỉ tăng thêm phiền não.
Bây giờ chuyện quan trọng nhất của hắn chính là tu luyện.
Không nhanh chóng mạnh lên, đừng nói phải ở chỗ này bình yên ở rể, cho dù muốn sống tạm, chỉ sợ cũng là hi vọng xa vời.
Hắn nhất định phải nắm chặt thời gian tu luyện, tuyệt không thể bị ngoại vật rối loạn tâm trí.
Chờ hắn chính thức có được thực lực cường đại, mới có tư cách, mới có lòng tin có được thê tử dung mạo như thiên tiên!
Nếu không, hắn đi ngủ cũng khó an.
- Nói dối!
Bách Linh hừ một tiếng, rất tự tin nói:
- Cưới tiểu thư nhà ta, người không nhớ mới lạ. Ngay cả ta và Hạ Thiền chỉ cần một ngày không nhìn thấy tiểu thư nhà ta, đều rất nhớ, huống chi là nam tử như cô gia.
Lạc Thanh Chu không có tranh luận.
Tranh luận với nữ nhân, là hành vi rất không lý trí.
Đặc biệt là những nữ nhân tự cho là đúng.
- Cô gia, người có lời muốn ta chuyển lời cho tiểu thư nhà ta không? Nếu như không có, ta phải đi.
Bách Linh nhìn sắc trời một chút, chuẩn bị rời khỏi.
Lạc Thanh Chu suy nghĩ một chút, nói:
- Vậy ngươi nói cho nàng, trời lạnh, uống nhiều nước nóng.
Bách Linh:…
Tiểu Điệp bưng đồ ăn về, trời đã tối.
- Cô gia, hôm nay nô tỳ học được thêu uyên ương, đến lúc đó nô tỳ thêu bình phong cho cô gia.
- Cô gia, hôm nay tiểu Đào còn dạy ta nhạc cụ nữa, cô gia đoán là nhạc cụ gì? Không phải đàn tranh, là tiêu.
- Tiểu Đào thổi nghe rất hay, chờ nô tỳ học xong, cũng thổi cho cô gia nghe, có được không?
Lúc ăn cơm, Tiểu Điệp hưng phấn kể chuyện hôm nay.
Lạc Thanh Chu gật đầu nói:
- Được.
Cơm nước xong xuôi.
Lạc Thanh Chu tắm rửa xong, đến bên cạnh thư phòng, tiếp tục tu luyện nội công tâm pháp.
Thẳng đến giờ Tý.
Tiểu Điệp thúc giục hắn mới đi ngủ.
Hai chủ tớ, vẫn như cũ mỗi người một đầu.
Nghĩ đến chuyện ngày mai về Thành Quốc phủ, trong lúc nhất thời Lạc Thanh Chu ngủ không được, vừa cầm chân nhỏ non mềm tinh xảo của Tiểu Điệp trong lòng bàn tay vuốt ve, vừa suy nghĩ.
Chuế Tế Vô Địch - Hoa Tiến Tửu
Chương 31
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương tiếp
Loading...