“Để tôi ra mở cửa!” Lý Kiến Hoa nói, sau đó mở cửa phòng ra.
Anh ta vừa mới mở cửa thì đã thấy bên ngoài có hơn hai mươi người đang vây quanh căn phòng, người dẫn đầu là gã đàn ông mập mạp vừa rồi mới bị bọn họ đánh, còn cả Lâm tổng đi xem kịch vui.
“Không ổn!” Lý Kiến Hoa thầm kêu lên một tiếng, đang định đóng cửa lại thì bị gã đàn ông dẫn đầu đạp cho một cái.
Sau đó, cánh cửa phòng VIP này mở tung ra.
“Rầm!” Cả người Lý Kiến Hoa bị đạp bay lên ghế, cốc chén đồ ăn trên bàn đổ tứ tung.
Mấy nữ sinh lập tức sợ hãi kêu ầm lên.
Hoàng Đại Nghĩa hùng hùng hổ hổ đi vào bên trong, nhìn thấy nhóm người Lưu Thiếu Đông không sót một ai thì cười lạnh: “Hay lắm, đều ở trong này! Hay lắm! Hay lắm!”
“Đây chẳng phải là tên béo chết tiệt vừa chiếm tiện nghi của bà đây sao? Thế mà còn dám quay lại à?” Lâm Đình nhìn thấy Hoàng Đại Nghĩa thì khinh thường nói, cô ta vẫn chưa nhìn thấy hơn hai mươi người bên ngoài.
Cô ta nâng Lý Kiến Hoa dậy, nhìn thấy dáng vẻ chật vật thê thảm của anh ta thì mắng chửi Hoàng Đại Nghĩa: “Đồ điên, dám đánh Kiến Hoa nhà chúng tôi à?”
“Tiểu Đình, im miệng!” Lý Kiến Hoa lập tức ngắt lời cô ta.
Vừa rồi anh ta đã thấy được tình hình bên ngoài, cảm thấy người tới không có ý tốt.
Lâm Đình bị Ký Kiến Hoa quát thì ngân ngẩn cả người.
Lưu Thiếu Đông lúc này trịnh trọng đứng lên, khách sáo với Lâm tổng: “Lâm tổng, chào ông, cha tôi là chủ tịch cao ốc Hải Cảnh- Lưu Nhan Thanh, xin hỏi vị này là?”
“Lưu Nham Thanh đúng không?” Hoàng Đại Nghĩa vừa nghe đến cái tên này thì tức giận đi tới: “Mẹ kiếp, ông đây đập chết mày! Để xem Lưu Nham Thanh dám làm gì ông đây?”
Lưu Thiếu Đông nghe thế thì nhíu mày, vẻ mặt lộ rõ vẻ không vui, nói với Hoàng Đại Nghĩa: “Tại sao ông lại như thế? Chuyện lúc trước thôi thì cả hai bên đều sai, nếu không thì cả hai bên đều bỏ qua đi! Dù thế nào đi nữa thì cha tôi Lưu Nham Thanh cũng có quen biết với chủ nơi này!”
“Ông anh Hoàng!” Lúc này, Lâm tổng cũng lên tiếng, mỉm cười giảng hòa: “Ông anh, dù sao thì Lưu Nham Thanh cũng từng ăn cơm với tôi mấy lần, quan hệ cũng không tồi lắm.
Hay là ông anh nể mặt tôi, tha cho con trai ông ta?”
Hoàng Đại Nghĩa suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được, nể mặt Lâm tổng, tôi có thể tha cho chúng nó, nhưng mấy cô gái này phải ở lại đây!”
Hoàng Đại Nghĩa chỉ vào bốn cô gái đang hoảng sợ đứng trong góc.
“A!” Bốn cô gái nghe Hoàng Đại Nghĩa nói vậy thì sợ hãi hét ầm lên.
“Anh Đông! Dẫn chúng em ra ngoài với! Chúng em không muốn ở lại đây đâu.” Lâm Đình lập tức khóc lóc trước mặt Lưu Thiếu Đông.
Ngay cả Trương Thi Ninh bình thường yên tĩnh lúc này cũng không tránh khỏi hoảng hốt.
Hoàng Đại Nghĩa vừa nhìn đã biết không phải hạng người tốt đẹp gì.
Nếu như bị giữ lại đây thì thực sự không ai dám tưởng tượng sẽ xảy ra những chuyện gì.
“Ông chủ Lâm, ông xem, những cô gái này đều là bạn bè của tôi, chỉ là sinh viên năm nhất, chưa trải sự đời.
Ông xem có thể nào nói đỡ mấy câu với ông anh Hoàng này...” Lưu Thiếu Đông lấy lòng.
“Mẹ kiếp! Đúng là không biết tốt xấu! Ông đây đã đồng ý tha cho chúng mày rồi, nếu tiếp tục đứng lải nhải ở đây, có tin ông đây đập cho mày một trận không hả?” Hoàng Đại Nghĩa tức giận rống lên.
Ông ta vung tay một cái, mười mấy người từ bên ngoài lập tức chạy vào trong phòng! Trận thế vô cùng đáng sợ!
Lưu Thiếu Đông thấy thế thì sợ hãi không dám nói tiếp nữa.
“Tiểu Đông à, mặc dù tôi và cha cậu cũng quen biết nhưng tôi chỉ có thể bảo đảm an toàn cho cậu thôi, còn những người khác tôi cũng lực bất tòng tâm!” Lâm tổng vỗ vai Lưu Thiếu Đông, cười nói.
Sắc mặt Lưu Thiếu Đông vô cùng khó coi, anh ta quay đầu nhìn Trương Thi Ninh một cái, do dự mãi không hạ được quyết tâm.
Anh ta vất vả theo đuổi Trương Thi Ninh lâu như vậy, mãi hôm nay mới có thể hẹn cô ra ngoài chơi.
Anh ta cảm thấy mối quan hệ của hai người đã tiến thêm được một bước, không muốn từ bỏ như vậy.
“Thiếu Đông?” Trương Thi Ninh nhìn Lưu Thiếu Đông, ánh mắt ngập tràn sự cầu xin.
Bây giờ cô cũng chỉ có thể dựa vào Lưu Thiếu Đông.
“Ha ha...!Chuyện này...!Thi Ninh à...!Em xem, thực ra ông chủ Hoàng cũng không tồi...!Mọi người...!Mọi người ở lại cùng bọn họ một chút chắc cũng không sao đâu.
Anh cảm thấy ông chủ Hoàng sẽ không làm khó dễ các em đâu!” Lưu Thiếu Đông ấp úng, cười gượng nói.
Trương Thi Ninh nhìn Lưu Thiếu Đông, vẻ mặt không thể nào tin tưởng được.
Ban đầu Lưu Thiếu Đông để lại cho cô ấn tượng rất tốt, vừa có tiền vừa đẹp trai, mấu chốt là tác phong làm người cũng không tồi.
Anh ta ấm áp như ánh mặt trời, lại còn rất có nghĩa khí.
Trong lòng Trương Thi Ninh cũng đang chuẩn bị đồng ý lời theo đuổi của anh ta, trở thành bạn gái của anh ta, nhưng không ngờ hiện tại Lưu Thiếu Đông chỉ lo cho chính bản thân mình, đẩy cô và những người khác đến miệng cọp.
“Ha ha! Nói thế mới đúng chứ! Hoàng Đại Nghĩa cười ha ha nói, vỗ vỗ bả vai Lưu Thiếu Đông.
“A!” Lâm Đình hét lên, nắm chặt lấy cánh tay Lý Kiến Hoa, trốn sau người anh ta.
Chu Noãn ngây ngốc đứng bên cạnh Ngô Cường, sắc mặt tái nhợt, thân thể run bần bật, cầu xin sự bảo vệ.
Vương Nhã Lộ chạy tới bên người Dương Thiên, cũng sợ hãi tái mét mặt mũi..
Cường Giả Đô Thị
Chương 69
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...