“Vâng! Em nhất định phải phấn chấn lên.
Ông nội còn muốn nhìn thấy em tốt nghiệp đại học nữa! Ông chắc chắn sẽ không bị bệnh tật đánh gục đâu!” Vương Nhã Lộ khôi phục tâm trạng, nhìn Dương Thiên: “Cảm ơn anh, anh Tiểu Thiên, nếu như không có anh thì em thực sự không biết phải làm gì.”
“Lộ Lộ, mấy ngày nay em đã nói bao nhiêu từ cảm ơn rồi? Chúng ta là bạn tốt, làm gì có chuyện em gặp khó khăn mà anh không giúp đỡ chứ?”Dương Thiên cười nói.
“Đúng vậy, chúng ta là bạn tốt!” Vương Nhã Lộ nhắc lại, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên, muốn khắc sâu hình bóng của hắn vào lòng.
Lát sau, hai người quay về phòng bệnh.
Ông cụ Vương không ngủ, nhìn thấy Vương Nhã Lộ, ông cười nói: “Lộ Lộ, con có thể đi lấy giúp ông chút đồ không?”
Vương Nhã Lộ nhìn ông nội, rồi lại nhìn Dương Thiên, gật đầu đi ra ngoài.
Chờ Vương Nhã Lộ đi rồi, ông cụ Vương mới nói với Dương Thiên: “Tiểu Thiên, ông không biết phải nói như thế nào.
Nhưng Lộ Lộ là một đứa trẻ đáng thương, ông hy vọng sau khi ông đi, cháu có thể giúp ông chăm sóc con bé.
Lộ Lộ là người lương thiện, không có tâm cơ gì, ông sợ sau này nó bị người ta hãm hại.”
Dương Thiên vội vàng nói: “Ông cụ Vương, ông đừng nói như thế, bệnh của ông nhất định có thể tốt lên.”
“Ha ha, ông biết rõ tình trạng của mình, chắc là không sống được bao lâu nữa đâu.” Ông cụ Vương thở dài: “Ông không sợ chết, chỉ không yên tâm về Lộ Lộ.
Tiểu Thiên, ông hy vọng cháu có thể giúp ông chăm sóc con bé một chút.”
Dương Thiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Ông yên tâm, cháu và Lộ Lộ là bạn tốt, cháu sẽ không để cô ấy bị người ta bắt nạt!”
Ông cụ Vương nghe được câu trả lời của hắn thì tươi cười.
“Anh Tiểu Thiên, em phải ở lại chăm sóc ông nội, cho nên tạm thời không thể đi học được.” Vương Nhã Lộ nói với Dương Thiên.
Dương Thiên gật đầu, hắn biết dựa vào tình trạng hiện tại của ông cụ Vương thì Vương Nhã Lộ không thể nào tập trung học hành được, liên nói: “Có chuyện gì cứ gọi điện cho anh.”
Vương Nhã Lộ gật đầu.
Cô tiễn Dương Thiên ra tận cửa bệnh viện, nhìn Dương Thiên lái xe đi khuất.
Vương Nhã lộ đứng yên thật lâu, chờ khi thu liễm lại cảm xúc của mình thì mới quay lại phòng bệnh của ông cụ Vương.
...!
Dương Thiên trở lại thành phố Hải, lái xe về thẳng biệt thự số ba của mình.
Trở lại biệt thự số ba, nhìn căn phòng luyện thể quen thuộc, Dương Thiên cảm thấy vô cùng thân thiết! Đây chính là một ngôi nhà khác của hắn.
Sau khi trở về, hắn cuối cùng cũng đã có thể chuẩn bị đả thông tám đại chủ mạch trong cơ thể mình rồi!
Mấy ngày nay, Dương Thiên có thể khống chế hoàn mỹ thực lực của mình, khiến bản thân có một trạng thái tốt nhất.
Hắn trực tiếp vận chuyển Luyện thể quyết, bắt đầu đả thông chủ mạch trên tay phải!
Linh lực mạnh mẽ xoay chuyển trên cánh tay phải của Dương Thiên, không ngừng tụ lại.
Không giống với tế mạch và trung mạch, chủ mạch rất khó đả thông.
Dương Thiên không ngùng tập hợp linh lực, rốt cuộc, toàn bộ cánh tay của hắn không chịu nổi nữa mà bùng nổ!
Bùm!
Một tiếng nổ rõ ràng vang lên, chủ mạch đầu tiên đã theo tiếng nổ đó mà đột phá!
Dương Thiên nắm chặt tay lại, cảm nhận một chút sức mạnh của mình.
Hắn không nhịn được mà mỉm cười.
Một chủ mạch được đả thông, lực lượng lập tức tăng lên 10.000 cân!
Lúc này, lực lượng của Dương Thiên đã là hơn ba trăm nghìn! Đây chính là thực lực của cấp B!
Dị năng giả bình thường muốn đạt tới cấp B thì cần ít nhất mười năm.
Cho dù là người có thiên phú dị bẩm thì cũng cần năm năm trở lên.
Mà Dương Thiên từ khi tu luyện đến giờ chưa tới một năm, thế mà đã trở thành vương giả cấp B!
Kh ủng bố như vậy!
Dương Thiên lấy Vẫn thiết kim thạch ra, bắt đầu không ngừng rèn luyện.
Sức mạnh đột nhiên tăng lên đột ngột khiến hắn không thích ứng được, phải thông qua rèn luyện Vẫn thiết kim thạch mới có thể khống chế được thân thể mình.
Phù! Phù!
Dương Thiên không ngừng vung Vẫn thiết kim đao lên.
Thực lực của hắn gia tăng mãnh liệt, hắn bắt đầu tăng thêm trọng lượng và chiều dài của Vẫn thiết kim đao.
Nói chung, Vẫn thiết kim đao càng nặng thì tính sát thương càng cao!
Ngoại trừ Vẫn thiên kim đao thì Dương Thiên còn chế tạo thêm cả mấy phi đao Vẫn thiết kim thạch.
Những phi đao này nhỏ hơn lòng bàn tay, lại còn rất mỏng.
Nhưng mà những phi đao nho nhỏ này lại có trọng lượng hàng trăm cân, người bình thường khó mà cầm được nó.
Theo như lời đề nghị của Huyền Hư đạo nhân thì sau khi đả thông được một đại chỉ mạch thì phải điều chỉnh ít nhất một tuần rồi mới đả thông chủ mạch thứ hai.
Dương Thiên cũng không sốt ruột, dựa theo tính toán thì chỉ cần khoảng hai tháng là toàn bộ chủ mạch trên người hắn sẽ được đả thông.
Đến lúc đó, thực lực của hắn sẽ là 100.000 cân!
Đó là thực lực cấp B đỉnh phong!
Việc Dương Thiên cần làm bây giờ là từng bước tu luyện.
Rầm!
Dương Thiên để trần nửa thân trên, cả người trắng nõn như ngọc, trên lưng đầy mồ hôi.
Dương Thiên cầm trong tay một binh khí, chính là Vẫn thiết kim đao, nhưng lúc này chiều dài của nó đã tăng lên một chút.
Ban đầu chỉ dài bốn thước, nhưng bây giờ đã tăng thêm một phần mười.
Ba chiếc phi đao nhỏ cũng yên lặng nằm trước mặt Dương Thiên.
Dương Thiên rất hài lòng với kết quả này, hắn mỉm cười nói với Huyền Hư đạo nhân: “Sư phụ, cũng không tệ lắm phải không?”
“Qua loa đại khái.” Huyền Hư đạo nhân liếc mắt một cái, trả lời.
.
Cường Giả Đô Thị
Chương 175
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...