“Chuyện Thiên 9 đi bắt người là sao thế? Không phải các bang phái nhỏ đã bị diệt hết rồi sao?” Dương Thiên nhìn Trương Đại Hổ, hỏi thẳng.
“Cậu chủ, nhiều bang phái nhỏ như vậy, chỉ có thể nói là tiêu diệt được lực lượng chủ lực, còn có rất nhiều cá lọt lưới.
Nhưng những con cá lọt lưới đó đã bắt lại gần hết rồi!” Trương Đại Hổ giải thích.
Dương Thiên gật đầu.
Sau đó, Trương Đại Hổ nói cho Dương Thiên biết tình hình hiện tại của bang Chiến.
Bang Chiến hiện nay có hàng nghìn thành viên.
Mặc dù không thể giao Chiến vương quyết cho những người vào sau, nhưng bang Chiến lại có một quy tắc, những thành viên lập được công lao sẽ được ngâm mình trong bồn dược liệu.
Những thành viên mới ai cũng muốn được mạnh mẽ như nhóm Thiên 9, tất nhiên đều cố gắng lập công.
Thế nên, hiện tại các thành viên của bang Chiến đều vô cùng tích cực và chăm chỉ.
Có vẻ như giao bang Chiến cho Trương Đại Hổ là một lựa chọn đúng đắn.
Cũng may Dương Thiên đã khống chế được Trương Đại Hổ, không sợ ông ta phản bội, thế nên ông ta mới toàn tâm toàn ý giúp đỡ hắn quản lý bang phái như vậy.
Dương Thiên lấy ra một nửa nhánh nhân sâm ngàn năm, đây là đồ còn sót lại sau khi hắn Luyện thịt viên mãn.
Hắn đưa cho Trương Đại Hổ: “Đây là nửa nhánh nhân sâm ngàn năm, rất có ích trong việc tu luyện Chiến vương quyết, ông cầm lấy mà tu luyện!”
“Cảm ơn cậu chủ!” Trương Đại Hổ vui mừng nói.
Chiến vương quyết là một môn công pháp cường đại, càng sử dụng dược liệu quý hiếm thì càng tu luyện nhanh chóng.
Trương Đại Hổ chỉ có nửa nhánh nhân sâm ngàn năm nhưng chắc chắn sẽ vượt qua 101 người còn lại.
Ngoài Dương Thiên ra, Trương Đại Hổ sẽ là người mạnh nhất bang Chiến.
Dương Thiên cũng có tính toán của riêng mình.
Dù sao thì Trương Đại Hổ cũng là phó bang của bang Chiến, toàn quyền phụ trách công việc của bang Chiến, nếu tu vi không mạnh nhất thì sẽ không khiến người khác khâm phục.
Nhìn tình hình hiện tại của bang Chiến cũng không tệ lắm, Dương Thiên lại trở về.
Dương Thiên đi dạo một chút trên đường, sau khi việc tu luyện kết thúc, hắn cảm thấy mình chẳng có việc gì để làm cả.
Hả?
Đột nhiên, hắn chú ý tới một cô bé đang ở bên đường.
Cô bé này khoảng chừng mười tuổi, mặc một bộ váy màu vàng, buộc tóc đuôi ngựa trông rất đáng yêu.
Nhưng trên mặt cô bé lại ngập nước mắt, bên cạnh cũng không thấy cha mẹ hay người thân nào.
Đi lạc sao? Dương Thiên nghĩ.
“Hu hu...” Cô bé không ngừng khóc lóc, vươn tay dụi mắt, cứ thế đi băng qua đường.
Không ổn!
Dương Thiên đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe tải hạng nặng đang lao thẳng về phía này.
Cô bé kia vẫn tiếp tục băng qua đường, dường như không nhận ra điều đó.
Theo tính toán của Dương Thiên, nếu cô bé không chịu dừng lại thì chắc chắn sẽ bị chiếc xe tải hạng nặng này đâm phải.
Những người đi đường hiển nhiên cũng chú ý thấy cảnh tượng này, vội vàng gọi cô bé quay lại.
Nhưng cô bé kia lại không nghe thấy lời của mọi người, vẫn tiếp tục dụi mắt, khóc không ngừng.
“Bíp bíp bíp!”
Tài xế xe tải tất nhiên cũng nhìn thấy cô bé phía trước, nhưng vận tốc của xe tải lúc này đã đạt tới 100m, không thể dừng lại ngay được! Tài xế hoảng loạn không ngừng bóp còi để cô bé chú ý.
“A?” Lúc này cô bé mới phục hồi tinh thần lại, ngơ ngác nhìn sang.
Một chiếc xe tải thật lớn đang lao về phía cô bé, giống như một con dã thú khổng lồ bao trùm lên thân thể nhỏ bé.
Cô bé thậm chí còn nhìn thấy gương mặt hoảng sợ của tài xế.
Cô bé bị dọa sững người, đầu óc gần như trống rỗng, không phản ứng lại được.
Chiếc xe chỉ còn cách cô bé khoảng năm mét.
Những người bên đường bất giác nhắm chặt mắt lại, bọn họ không dám nhìn bi kịch sắp xảy ra, không đành lòng nhìn một sinh mệnh nhỏ tuổi như thế mất đi.
Xe tải càng lúc càng gần, khoảng cách chỉ còn hai mét.
Một luồng sáng lóe lên, xe tải lao thẳng tới chỗ cô gái nhỏ đang đứng.
“A! Mau gọi cấp cứu!” Có người sợ hãi hét lên, vội vàng lôi di động gọi cứu thương.
Chiếc xe tải cuối cùng cũng dừng lại được, vị tài xế lập tức xuống xe.
Ông ta là một người đàn ông trung niên, gương mặt thật thà, sắc mặt hoảng loạn.
Gia cảnh tài xế vô cùng bần hàn, cả nhà chỉ có mình ông ta là thu nhập chính.
Nếu cô bé này bị đâm chết thì chắc chắn ông ta sẽ phải bồi thường rất nhiều tiền, thậm chí còn phải đi tù, thế thì gia đình ông ta cũng tiêu luôn rồi.
Nhưng mọi người tìm kiếm nửa ngày cũng không thấy tung tích bé gái kia đâu.
Trên đường có cả một hàng xe dừng lại, mọi người cũng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, ai cũng xuống xe giúp đỡ tìm kiếm cô bé đáng thương kia.
“A! Cô bé ở kia!” Đột nhiên, trong đám đông vang lên tiếng hô kinh ngạc.
Mọi người lập tức nhìn sang phía đó, chỉ thấy cô bé suýt nữa bị xe tải đâm bay đang nằm trong lòng một thanh niên.
Thanh niên này cao 1m85, diện mạo thanh tú, cả người ngập tràn khí chất ấm áp như ánh mặt trời, giống như thổi tới một làn gió xuân.
Nhìn thấy cô bé bình an vô sự, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Cô bé đã được cậu thanh niên kia cứu rồi.
“Cậu thanh niên, làm tốt lắm!” Có người lớn tiếng khích lệ.
“Đúng vậy! Cậu đã cứu được một sinh mạng! Người tốt sau này nhất định sẽ được báo đáp.” Có một ông cụ gật đầu tán thưởng.
.
Cường Giả Đô Thị
Chương 59
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...