Nhưng Dương Thụy Cường đã gạt Dương Thiên ra khỏi danh sách rồi, ông ta là một người rất ngoan cố, lúc nào cũng có suy nghĩ riêng của mình, không ai có thể thay đổi.
Hình Chính Giang nhìn thái độ của Dương Thụy Cường như vậy thì cũng không có biện pháp, đành phải nói với Dương Thiên: “Tiểu Thiên, cháu và Lộ Tâm cứ chơi với Tiểu Nam Nam đi nhé, chúng ta vào nhà trước!”
Dương Thiên gật đầu.
Trong sân chỉ còn lại Dương Thiên, Dương Lộ Tâm và Tiểu Nam Nam.
Ban đầu, Dương Thiên và Tiểu Nam Nam đang chơi đùa rất vui vẻ, nhưng bởi vì bây giờ có thêm Dương Lộ Tâm nên Dương Thiên cũng không thể tiếp tục chơi đùa với Tiểu Nam Nam được nữa.
Bầu không khí đột nhiên trở nên yên lặng.
Dương Lộ Tâm nhìn Dương Thiên, không chút khách khí nào mà nói: “Dương Thiên, tôi hiểu ý của bác Hình, nhưng chúng ta không thể nào có cơ hội được đâu.”
Mặc dù cô ta cũng hơi áy náy chuyện lôi Dương Thiên ra làm bia đỡ đạn, nhưng trong lòng cô ta vẫn rất chán ghét Dương Thiên.
Dù sao thì hôm đó chính Dương Thiên đã đẩy cô ta ngã ra đất.
Cô ta không thích một người không có phong độ như vậy.
Cô ta thích kiểu nhân vật anh hùng, giống như siêu nhân lúc trước xuất hiện ở đại học An, cứu vớt mấy trăm sinh mạng, cuối cùng mệt mỏi ngất xỉu trên mặt đất!
Chứ không phải là người giống Dương Thiên, không chút lịch sự nào với nữ giới, lại còn nhỏ mọn!
Nếu như Dương Lộ Tâm biết người vừa không lịch sự vừa nhỏ mọn này chính là siêu nhân mà cô ta sùng bái thì không biết cô ta sẽ có suy nghĩ gì?
“Chị Lộ Tâm, anh Tiểu Thiên là người tốt.
Tiểu Nam Nam rất thích anh Tiểu Thiên, sao chị lại không thích anh ấy?” Tiểu Nam Nam ở bên cạnh, khó hiểu hỏi.
Cô bé còn nhỏ, cho dù thông minh lanh lợi cũng không thể hiểu được chuyện tình cảm nam nữ.
Dương Thiên cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn không có chút suy nghĩ nào với Dương Lộ Tâm, nhưng Hình Chính Giang lại muốn tác hợp cho hắn, thế nên Dương Thiên cũng hơi xấu hổ.
“Yên tâm đi, tôi không dám trèo cao.
Cô cứ coi như bác Hình nói đùa thôi, tôi cũng không dây dưa bám lấy cô đâu.” Dương Thiên cười nói.
Dương Lộ Tâm là loại người kiêu ngạo, lúc nào cũng tự cho là mình đúng, hắn vẫn cứ nên tránh xa một chút thì hơn.
“Hừ! Đây là tự cậu nói đấy, đừng có quên!” Dương Lộ Tâm hừ lạnh.
Sau đó, cô ta cũng không để ý đến Dương Thiên nữa, tiếp tục chơi đùa với Tiểu Nam Nam.
Dương Thiên đứng bên cạnh không nói gì, hắn cảm thấy rất hối hận vì đã nhận lời tới đây, đúng là lãng phí thời gian.
Dùng thời gian này để tu luyện có phải hơn không!
Bây giờ Dương Thiên giống như một kẻ nghiện tu luyện.
Lúc trước hắn đã phải trải qua một thời gian làm người tàn phế, thế nên bây giờ vô cùng khát khao thực lực.
Tiểu Nam Nam chơi ở trong sân một lúc thì chán: “Chị Lộ Tâm, anh Tiểu Thiên, chúng ta ra ngoài chơi đi! Ở nhà chán quá.”
Vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ ăn cơm, Tiểu Nam Nam muốn ra ngoài chơi.
“Vậy phải chờ cha mẹ em đồng ý đã.” Dương Lộ Tâm cười nói.
Tiểu Nam Nam nghe xong thì chạy vào nhà làm nũng.
“Cha, mẹ, con muốn cùng chị Lộ Tâm và anh Tiểu Thiên ra ngoài chơi.”
Hình Chính Giang và Trương Mạn Nhã bị cô bé mè nheo mãi, cuối cùng đành phải đồng ý.
Có Dương Thiên và Dương Lộ Tâm đi theo, bọn họ cũng yên tâm hơn.
“Được rồi! Chị Lộ Tâm, anh Tiểu Thiên, em dẫn mọi người đến công viên, ở đó vui lắm, rất nhiều bạn của em cũng ở đấy.” Tiểu Nam Nam sung sướng như một chú chim nhỏ, nhảy tới nhảy lui.
Bình thường Trương Mạn Nhã rất ít khi đưa cô bé tới công viên chơi, cùng lắm chỉ đến đi dạo, sau đó về nhà.
Công viên mà Tiểu Nam Nam nhắc đến cách nhà cô bé 3km, đúng là có rất nhiều bạn nhỏ đang chơi đùa.
Nhưng bởi vì nơi này lúc trước từng xảy ra một vụ tai nạn thương tâm, nạn nhân là trẻ con nên Trương Mạn Nhã không đưa Tiểu Nam Nam tới.
Tiểu Nam Nam nhảy nhót như một cơn gió, nhanh chóng chạy tới bên cạnh những bạn nhỏ khác, như một chú bướm xinh đẹp bay qua bay lại.
Tiểu Nam Nam đã chạy đi chơi rồi, Dương Lộ Tâm không thể nào vọt vào trong đám trẻ con kia được, chỉ có thể đứng bên cạnh Dương Thiên.
Dương Thiên là người trầm mặc ít nói, Dương Lộ Tâm cũng chán ghét Dương Thiên, thế nên cả hai đều im lặng không nói gì.
“Ôi? Lộ Tâm? Sao em lại ở đây?” Đột nhiên, một giọng nói ngạc nhiên từ xa truyền đến.
Một người thanh niên diện mạo nho nhã, gương mặt tuấn tú, dáng người cao lớn, phải gần 1m9, còn cao hơn cả Dương Thiên.
Anh ta mặc một bộ võ phục màu trắng, cả người toát ra một sức hút độc đáo!
Lúc này, người thanh niên đó đang ngạc nhiên nhìn Dương Lộ Tâm.
“Chào anh, đàn anh khóa trên!” Dương Lộ Tâm cũng mỉm cười chào hỏi, ánh mắt hiện lên một tia vui vẻ.
Mặc dù cô ta có yêu cầu về bạn trai rất cao, nhưng trong lòng lại có một chút hảo cảm với người thanh niên tên là Đới Văn Quân trước mặt.
Nam sinh trước mặt không hề giống như Trương Thiên trạch, không có bản lĩnh gì mà chỉ biết suốt ngày bám lấy cô ta, khiến cô ta phản cảm.
Đới Văn Quân có gia thế hiển hách, nhưng lại rất khiêm tốn và hòa nhã, không bao giờ xem thường người khác, thành tích và danh tiếng đều rất tốt.
Hơn nữa, Đới Văn Quân còn là chủ tịch câu lạc bộ võ thuật đại học An, tập võ cổ truyền Trung Hoa, võ nghệ cao cường.
Lúc trước, có một nhóm côn đồ trêu chọc một nữ sinh của đại học An, một mình Đới Văn Quân đã đánh gục được tất cả bọn chúng.
Anh ta chính là nam thần trong lòng các nữ sinh đại học An.
Cường Giả Đô Thị
Chương 133
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...