Trương Tiến hưởng thụ ánh mắt khiếp sợ của các bạn học, đi tới trước bể tôm hùm kia, giới thiệu: “Con tôm hùm này là do một lão ngư dân bắt được ở dưới đáy biển! Con tôm hùm này dài hơn một mét, nặng hơn mười tám cân! Nhà hàng Trương Ký của nhà tôi phải bỏ hơn hai trăm nghìn tệ mới mua được nó đấy.”
“Wa!!! Đắt như thế cơ à? Tận hơn hai trăm nghìn, không biết đến bao giờ mới được ăn con tôm hùm to như thế này!” Có bạn học thốt lên.
Hầu hết các học sinh ở đây đều có gia cảnh bình thường, trong tay chắc chắn không có nổi mười nghìn tệ chứ đừng nói là hai trăm nghìn.
Dương Thiên cũng quan sát con tôm hùm này, kích thước nhỏ hơn hai con mà hắn bắt một chút.
Hai con tôm hùm khổng lồ kia phải dài tầm một mét hai.
“Được rồi, mọi người chuẩn bị vào ăn cơm thôi! Đồ ăn đã chuẩn bị xong xuôi rồi!” Trương Tiến cười, chào đón giáo viên và bạn học vào bên trong.
“Chào cậu chủ!” Nhân viên phục vụ nhìn thấy Trương Tiến thì lập tức cung kính chào hỏi.
“Ha ha, mọi người cứ làm việc của mình đi.” Trương Tiến tràn đầy hãnh diện, dẫn theo các bạn học, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của mọi người.
“Cha tôi đã tặng nơi này cho tôi rồi, là món quà tôi thi đỗ đại học.” Trương Tiến cười nói: “Mọi người cứ ăn uống thoải mái! Tất cả đều miễn phí!”
“Oa!” Các nữ sinh trầm trồ kêu lên.
“Hừ, có gì đặc biệt hơn người cơ chứ!” Dương Thiên mơ hồ nghe được có mấy nam sinh nói như vậy.
Hôm nay Trương Tiến vô cùng vênh váo, không ngừng ra vẻ mình giàu có, thu hút ánh nhìn của tất cả nữ sinh, khiến cho nhóm nam sinh vô cùng bất mãn.
Dù sao thì Dương Thiên cũng không thân với người nào trong lớp cả, hắn tìm một vị trí hẻo lánh, nhàn nhã ăn hải sản, vô cùng tự tại.
Trương Tiến mặt mày hớn hở mời rượu bạn bè, cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên.
Ánh mắt cậu ta khẽ xoay chuyển, lập tức cười cười đi về phía này.
“Dương Thiên à! Chuyện lần trước là tôi không đúng, nào, chúng ta uống một ly, coi như xóa hết mọi hiềm khích!” Cậu ta vừa cười vừa nói với Dương Thiên.
Dương Thiên đang ăn uống thoải mái thì Trương Tiến lại đột nhiên đi về phía này, lại còn nói những lời như vậy.
Hắn không còn cách nào khác, đành phải uống một ly với cậu ta.
“Nào nào nào! Mọi người xem, một mình Dương Thiên ngồi cô đơn thế này, mọi người tới mời cậu ấy một ly được không?” Trương Tiến thấy Dương Thiên uống xong thì ánh mắt lóe lên, cười lớn.
“Được được!” Bạn tốt của Trương Tiến- Trương Phong lập tức bưng ly rượu tới, lớn tiếng kêu lên: “Để tôi trước.” Nói xong thì uống một hơi cạn sạch, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên: “Dương đại tài tử, uống một ly nào.”
Nhìn một đám người cầm ly rượu đứng xếp hàng nhìn mình, Dương Thiên ngẩng đầu, suy nghĩ một chút rồi nghiêm túc nói: “Thân thể tôi không tốt, không uống được nhiều rượu như vậy.”
“Uống một ly thôi.” Trương Phong khuyên nhủ.
Dương Thiên tiếp tục từ chối.
“Có phải cậu không nể mặt Trương Phong này không hả?” Trương Phong đột nhiên ném ly rượu trong tay xuống đất, một tiếng “bốp” vang lên, khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ.
Dương Thiên nghiêng đầu nhìn Trương Phong một cái, kỳ quái nói: “Tại sao tôi phải nể mặt cậu?”
Dương Thiên biết đám người Trương Tiến đang tính toán điều gì, tất nhiên hắn sẽ không làm theo ý bọn họ.
“Này! Dương Thiên, cậu làm như thế là không đúng đâu! Trương Phong có ý tốt mời cậu một ly, sao cậu lại không nể mặt cậu ấy như vậy? Dù sao chúng ta cũng là bạn học chung ba năm trời.
Mọi người nói có đúng không?” Trương Tiến lớn tiếng nói.
“Đúng vậy! Dương Thiên, cậu uống một ly đi, không phải chỉ là một chút rượu thôi sao? Đừng vì thế mà làm sứt mẻ tình cảm bạn bè chứ.” Một nam sinh lập tức tiếp lời.
“Đúng vậy, nữ sinh bọn tôi cũng có thể uống được vài ly đấy.” Có mấy nữ sinh không hiểu chuyện gì xảy ra đã khuyên Dương Thiên.
Dương Thiên nhìn thấy hầu hết mọi người đều khuyên hắn uống một ly, chỉ có mấy người khó chịu với Trương Tiến không nói gì.
Cả Tần Ngữ Huyên cũng chỉ yên lặng đứng ở một bên, không có ý định thuyết phục hắn.
“Được rồi, nể mặt giáo viên và các bạn học, tôi lại uống thêm một ly vậy!” Dương Thiên gật đầu, một hơi cạn sạch.
“Đúng rồi! Thế mới đúng chứ!” Dương Thiên vừa uống xong thì một nam sinh khác đã lập tức tiến lên, nói: “Dương Thiên, cậu đã uống rượu với Trương Phong rồi, thế thì cũng nên uống với chúng tôi một ly chứ?”
Vẫn chưa thôi?
Dương Thiên cúi đầu, không biết đang suy nghĩ chuyện gì!
Mọi người xung quanh cũng lập tức trở nên yên lặng, ngay cả mấy học sinh tính tình đơn thuần cũng biết được mọi chuyện trước mắt hình như không đơn giản như mình tưởng tượng.
“Dương Thiên, đừng làm sứt mẻ tình cảm bạn bè chứ, nào, uống thêm một ly nữa đi! Sau đó mọi người mới ăn uống ngon miệng được!” Trương Tiến lại đứng một bên “khuyên giải”.
Dương Thiên chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Trương Tiến, hắn hơi mỉm cười.
Thế à?
Trương Tiến đột nhiên cảm giác thấy có gì đó không thích hợp, ánh mắt Dương Thiên nhìn cậu ta mang theo một cảm giác vô cùng quỷ quái.
Không đợi cậu ta phục hồi tinh thần thì trên mặt đột nhiên truyền đến một cảm giác đau đớn đến mát lạnh, hai mắt lập tức không thể nào mở ra được.
“Uống cái con khỉ ý!” Sắc mặt Dương Thiên đột nhiên trở nên dữ tợn, hắn đập thẳng ly rượu trong tay vào mặt Trương Tiến.
Đập thẳng vào mặt!
Cường Giả Đô Thị
Chương 15
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...