Dương Thiên cảm thấy hình như mình đã nghĩ sai hướng rồi, hắn cứ tưởng Long phượng nguyên châu bị phong bế là vì thiếu hụt năng lượng.
Dương Thiên biến hóa suy nghĩ của mình thành một cây kim nhỏ, đâm thử vào lớp vật chất màu xám kia.
Tuy nhiên, cây kim vừa gặp phải vật chất màu xám đã bị nó hấp thu, hóa thành hư ảo.
Dương Thiên cảm thấy đầu mình nhói lên một cái.
Lớp vật chất màu tím này không ngờ lại hấp thu ý nghĩ của Dương Thiên!
Dương Thiên tiếp tục thử thêm vài lần nữa, kết quả là lớp vật chất màu tím này vô cùng ngoan cố.
Cho dù là hắn công kích ý chí hay là công kích tinh thần thì đều không có chút tác dụng nào, lực phòng ngự của nó rất mạnh.
Dương Thiên cảm thấy hơi mệt mỏi, nhưng bây giờ đã rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể dùng Luyện thể quyết để thử lại một lần nữa.
Hả?
Dương Thiên đột nhiên phát hiện ra khi hắn tu luyện Luyện thể quyết thì lớp vật chất màu xám kia hình như khẽ run lên một chút.
Hầu hết ý thức của Dương Thiên đều tập trung vào lớp vật chất màu xám, thế nên hắn ngay lập tức cảm nhận được sự rung động này.
Trong đầu Dương Thiên xuất hiện một ý tưởng kỳ lạ, liệu hắn có thể dùng Luyện thể quyết để luyện thể lớp vật chất màu xám này được không?
Nghĩ đến là làm luôn, Dương Thiệm chậm rãi vận chuyển Luyện thể quyết.
Ý thức bắt đầu đắm chìm vào trong, cố gắng luyện hóa vật chất màu xám!
Thực sự có thể!
Dương Thiên ngạc nhiên phát hiện Luyện thể quyết thực sự có tác dụng với lớp vật chất màu xám này.
Cùng với sự hoạt động của Luyện thể quyết, lớp vật chất màu xám kỳ lạ này dường như đã giảm đi một chút.
Dương Thiên vô cùng hào hứng, hắn dường như đã cảm nhận được hy vọng.
Mặc dù lớp vật chất màu xám này không nhiều, chỉ là một tầng rất mỏng, nhưng Dương Thiên cũng vô cùng chật vật.
Luyện hóa suốt một giờ mà chỉ luyện hóa được chưa tới 1%.
Nhưng Dương Thiên lại không hề nản lòng thoái chí.
Sau bao nhiêu ngày tuyệt vọng, lúc này hắn đang tràn đầy hy vọng.
Dương Thiên nghỉ ngơi nửa tiếng, chờ khi trạng thái lại khôi phục thì nóng lòng tiếp tục luyện hóa lớp vật chất màu xám này.
Chỉ trong nháy mắt, đã vài ngày trôi qua.
Lớp vật chất màu xám kia chỉ còn lại một chút cuối cùng, Dương Thiên ngạc nhiên phát hiện ra một chuyện, khi lớp vật chất màu xám giảm đi thì tốc độ luyện hóa của hắn lại tăng lên.
Lúc trước một giờ chỉ có thể luyện hóa được 1%, bây giờ một giờ đã có thể luyện hóa 2%.
“Cứ tình hình này thì chỉ cần một tiếng nữa là có thể luyện hóa hoàn toàn!” Dương Thiên cảm nhận số vật chất màu xám còn sót lại, hưng phấn suy nghĩ.
Đã mấy ngày rồi Dương Thiên không nghỉ ngơi, bởi vì hắn sợ đây chỉ là một giấc mơ, nếu hắn ngủ dậy thì hy vọng sẽ tan biến.
Thế nên, Dương Thiên dốc sức luyện hóa vật chất màu xám, cả người hắn đều ở trong trạng thái mệt mỏi.
Nhưng cảm xúc của Dương Thiên thì luôn trong trạng thái hưng phấn cực độ.
Dương Thiên nghỉ ngơi một chút, sau đó bắt đầu luyện hóa vật chất màu xám cuối cùng!
Lúc này, ở bên ngoài bang Chiến có một bóng người kỳ dị xuất hiện, khẽ lẩm bẩm: “Đây chắc là nơi ở của Dương Thiên!”
Lời nói không phải tiếng Hoa Hạ.
Ông ta là một thành viên của Liên minh chúng thần, thực lực cấp C sơ kỳ, bình thường giả vờ là một người nước ngoài bình thường tới Hoa Hạ sinh sống, nhưng thực chất là ẩn nấp để tùy thời ra tay làm việc cho tổ chức.
Lần này Lôi vương Abner đã hạ lệnh cho ông ta bắt một người tên là Dương Thiên rồi đưa về Liên minh chúng thần.
Sau khi hỏi thăm vài ngày, ông ta mới phát hiện ra được tung tích của Dương Thiên.
Ánh mắt ông ta khẽ lóe lên, thân thể hóa thành một làn sương mù màu đen bay vào bên trong.
Tất cả những thành viên bang Chiến đang canh gác ở bên ngoài đều không phát hiện ra.
Dương Thiên đang cố gắng luyện hóa chút vật chất màu xám cuối cùng thì bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng hét.
“Kẻ nào?”
Là tiếng của Trương Đại Hổ!
Ngay sau đó là tiếng đánh nhau vang lên.
Trương Đại Hổ luôn ở bên ngoài canh gác cho Dương Thiên.
Thực lực của ông ta không giống những người khác, ngay cả nhóm Thiên 9 cũng không so được với ông ta.
Không ai có thể cảm nhận được màn sương kỳ quái kia, nhưng Trương Đại Hổ lại có thể cảm nhận được.
Trương Đại Hổ hét lên một tiếng, không chút do dự tấn công đám sương mù màu đen kia.
Tuy nhiên, Trương Đại Hổ lại cảm giác như nắm đấm của mình nện lên tảng đá, tay chảy cả máu.
“Báo động! Địch tấn công!” Trương Đại Hổ hét lên.
Lúc này thực lực của ông ta đã gần là 1000 cân! Thế mà lại không chống lại được kẻ địch trước mắt.
“Không ngờ ở đây lại có thể gặp được một thức tỉnh giả dị năng thân thể cấp F đỉnh phong!” Màn sương đen kia dần dần hóa thành hình người, là một người đàn ông ngoại quốc trung niên.
Chỉ có điều, ông ta mặc một bộ quần áo màu đen trông vô cùng kỳ quái.
Ngay sau đó, nhóm Thiên 1, Thiên 9 cũng chạy tới đây.
Nơi này là tổng căn cứ của bang Chiến, hơn một nửa số người trong bang bình thường sẽ đóng quân ở chỗ này.
Bây giờ Dương Thiên cũng ở đây nên hầu hết các thành viên số thứ tự Thiên và Địa đều ở đây.
“Cậu chủ đang ở bên trong, nhất định không được để ông ta đi vào!” Trương Đại Hổ nôn nóng nói.
.
Cường Giả Đô Thị
Chương 124
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...