Cường giả cấp S hủy thiên diệt địa, huống hồ bây giờ Dương Thiên đã không còn năng lực, đến người bình thường cũng mạnh hơn hắn, làm sao có thể chịu đựng được khí thế như vậy.
Thân thể hắn không tự chủ được mà run lên, hai chân không chịu nổi, suýt chút nữa quỳ rạp trên mặt đất.
Nhưng Dương Thiên cố gắng chống đỡ, hắn không cam lòng khuất phục con người trước mắt.
Bùm!
Khí thế đột ngột tăng lên, thân thể yếu ớt của Dương Thiên không chịu đựng nổi, lập tức ngã quỵ xuống đất.
Mặc dù hắn đã mất hết sức mạnh nhưng tố chất thân thể vẫn còn, nếu không thì lần này đã bị thương rồi.
Gương mặt Dương Thiên tràn đầy vẻ tức giận, mồ hôi vã ra như tắm, trán nổi đầy gân xanh.
Hắn cảm nhận được da thịt yếu ớt của mình vô cùng đau đớn, lần đầu tiên hắn cảm nhận được rõ ràng bản chất của thế giới này!
Kẻ yếu thì sẽ bị bắt nạt, cho dù là người thường hay dị năng giả đều như thế! Chỉ khi nào thực lực cường đại thì mới có thể đứng vững được trên thế giới này, không sợ bất cứ ai.
Nếu bây giờ hắn có thực lực cấp S thì Đường Chính Lâm có dám đối với hắn như vậy không?
Cho dù bây giờ Dương Thiên có thực lực cấp B thì Đường Chính Lâm có lẽ cũng không dám quá đáng như vậy.
Bởi vì Dương Thiên còn quá trẻ, tuổi trẻ thường có nhiều tiềm lực, đáng tiếc là bây giờ tiềm lực của Dương Thiên còn chưa hoàn toàn bộc phát ra thì đã bị bọn họ liên thủ đối phó.
Bốp!
Cánh cửa đột nhiên mở ra, tổ trưởng Long tổ Hoàng Thừa Quốc và Long Thiên Y, Đường Tuấn bước vào.
“Dương Thiên!” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, vội vã chạy tới bên cạnh.
Hoàng Thừa Quốc nhìn thấy Dương Thiên bị khí thế của Đường Chính Lâm áp đảo trên mặt đất thì phẫn nộ nói: “Chính Lâm, ông làm cái gì thế hả?”
Đường Chính Lâm lúc này mới thu hồi khí thế của mình, hờ hững nói: “Dương Thiên ăn nói lỗ m ãng, tôi chỉ dạy cho cậu ta một bài học mà thôi.”
“Ỷ mạnh hiếp yếu, đây là tác phong của một cường giả cấp S à?” Dương Thiên không chút yếu thế.
“Hừ!” Đường Chính Lâm tức giận hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Hoàng Thừa Quốc: “Tổ trưởng, Dương Thiên là kẻ cuồng vọng, tự cao tự đại, giữ lại Long tổ sớm hay muộn cũng là một tai họa! Huống hồ Long tổ chúng ta chỉ chấp nhận những dị năng giả, bây giờ Dương Thiên còn chẳng bằng người bình thường, tôi đề nghị trục xuất Dương Thiên khỏi Long tổ!”
“Tôi cũng đồng ý với ý kiến của Chính Lâm.” Từ Ngọc Cường lão nhân cũng cười nói.
Đường Tuấn nghe vậy thì gương mặt lộ ra một nụ cười đắc ý.
Khi hai cường giả cấp S nói ra câu này, không khí trong căn phòng lập tức lạnh xuống.
“Từ lão, Chính Lâm, sao hai người lại có thể nói như vậy được?” Hoàng Thừa Quốc ở bên cạnh nói: “Chẳng lẽ các người không biết mười chín Nhụy h0a màu tím đó đều do một mình Dương Thiên tìm được sao? Cậu ấy đã giúp Long tổ chúng ta có thêm mười chín dị năng giả! Bây giờ Dương Thiên bị thương thì các người lại muốn trục xuất cậu ấy khỏi Long tổ.
Các người không cảm thấy rất quá đáng sao? Tôi không đồng ý!”
“Tổ phó Từ, tổ phó Đường, ở trong bí cảnh, chúng tôi đều dựa hết vào Dương Thiên.
Nếu như không có Dương Thiên thì tôi, Hạ Cường và Hạ Kỳ đã chết trong bí cảnh rồi!” Long Thiên Y cũng vội vàng nói.
“Hừ! Tất cả những chuyện này không thể trở thành lý do để cậu ta kiêu ngạo, tự cao tự đại.
Chẳng lẽ Dương Thiên không biết không được sỉ nhục cường giả cấp S sao? Chẳng lẽ vì cậu ta có được một chút công lao mà có thể ngông cuồng trước mặt chúng tôi à? Đường Chính Lâm này không phải người dễ bắt nạt đâu!” Đường Chính Lâm không đề cập đến công lao của Dương Thiên.
Ông ta biến Dương Thiên thành một kẻ tự cao tự đại, ngông cuồng hiếu thắng, còn bản thân mình thì đứng trên đỉnh cao của đạo đức.
“Dương Thiên, có phải anh nói sai gì không? Mau xin lỗi hai tổ phó!” Long Thiên Y ở bên cạnh, nôn nóng nói.
Khi nghe thấy Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân muốn trục xuất hắn khỏi Long tổ, Long Thiên Y vô cùng hoảng loạn.
“Không cần! Dương Thiên này đường đường chính chính, cây ngay không sợ chết đứng! Cho dù là cường giả cấp S cũng không thể bắt tôi khuất phục!” Dương Thiên hừ lạnh một tiếng.
Có Đường Chính Lâm ở đây, hắn biết mình có nói gì cũng vô dụng!
Dương Thiên nhìn về phía tổ trưởng Long tổ Hoàng Thừa Quốc, hắn vẫn luôn tôn kính vị tổ trưởng một lòng vì sự phát triển của Long tổ này, cung kính nói: “Tổ trưởng Hoàng, trong chuyến thám hiểm bí cảnh Sahara, những đóng góp của tôi cũng không nhỏ đúng không? Những đóng góp đó có thể đổi được một quả Thánh anh không?”
Trong bí cảnh, Dương Thiên có công lao vô cùng to lớn.
Ở Long tổ, chỉ cần có công lao thì nhất định sẽ có được những giá trị cống hiến xứng đáng.
“Mười chín Nhụy h0a màu tím, giá trị cống hiến là 38.000 điểm; còn cả những kỳ trân dị quả khác, giá trị cống hiến 5000.
Một quả Thánh anh trị giá 20.000, cậu có thể dùng giá trị cống hiến đổi lấy quả Thánh anh.” Hoàng Thừa Quốc đứng bên cạnh nói.
“Được! Vậy tôi dùng toàn bộ 43.000 điểm đó để đổi lấy một quả Thánh anh.” Dương Thiên nói.
“Từ lão, ông có ý kiến gì không?” Hoàng Thừa Quốc nhìn Từ lão.
Lão Từ cũng hơi động lòng, mặc dù ông ta là tổ phó Long tổ, không thiếu điểm cống hiến, nhưng điểm cống hiến của Dương Thiên thực sự rất khủng khiếp.
Cường Giả Đô Thị
Chương 115
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...