Dương Thiên biết người này, là người xếp vị trí thứ hai bảng xếp hạng hoa khôi của đại học An, là nữ thần trong mộng của không ít nam sinh!
“Chị Lãnh Tình!” Tiểu Như nhìn thấy Lãnh Tình xuất hiện thì lập tức chạy tới, rõ ràng hai người này có quen biết.
“Ừ, Tiểu Như!” Lãnh Tình an ủi.
Tiểu Như cũng là sinh viên khoa lịch sử.
Nhìn tình hình căng thẳng trước mặt, Lãnh Tình lạnh lùng nói: “Các cậu đang làm gì thế hả? Muốn đánh nhau sao?” Cha của Lãnh Tình là cục trưởng cục công an thành phố Hải.
Cô bị cha ảnh hưởng, thế nên cũng ghét nhất những trường hợp đánh nhau gây rối trật tự như thế này! Quả thật là không để pháp luật Hoa Hạ vào mắt!
“Đàn chị Lãnh Tình, là bọn nó ra tay trước! Tôi chỉ phòng vệ mà thôi!” Tào Quân miệng bê bết máu, nhanh chóng cáo trạng, nhưng ánh mắt vẫn có một tia sợ hãi.
Hình như anh ta rất sợ Lãnh Tình.
“Cậu nghĩ là tôi không nhìn thấy mấy trăm người này à?” Lãnh Tình cười lạnh một tiếng: “Tào Quân, người của bang Thanh các cậu có phải dạo này nhàn rỗi quá không? Huy động nhiều người thế này là muốn làm gì?”
Lãnh Tình rất chán ghét Tào Quân.
Cha anh ta luôn luôn khơi mào những cuộc tranh giành giữa các bang phái, nhưng cảnh sát lại không làm được gì.
Tào Quân bị nói thì không dám nói lại, hét lên với đám thuộc hạ: “Sao lại đến đây đông thế hả? Đi ăn cơm thì chia lẻ ra mà ăn, tụ tập hết lại một chỗ làm gì? Muốn tôi mời cơm à?”
Hơn hai trăm người nhìn nhau, sau đó vội vàng rời đi.
Lãnh Tình nhìn hơn hai trăm người rời đi, sau đó lại nhìn sang nhóm Dương Thiên, nhíu mày hỏi: “Còn các cậu nữa? Bao nhiêu người thế này là do các cậu đánh gục à?”
Cô nhìn Dương Thiên, ánh mắt nghi ngờ.
Dương Thiên không chút sợ hãi nhìn lại, trả lời: “Bọn họ cậy đông bắt nạt anh em của tôi, tôi chỉ có thể đánh trả!”
“Hừ!” Đúng là lỗ m ãng! Các cậu không biết báo cảnh sát à? Chẳng lẽ không tin cảnh sát sao?” Lãnh Tình hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói.
“Không tin!” Dương Thiên lắc đầu.
“Hừ! Dẫn hết về đồn!” Lãnh Tình nghe thấy Dương Thiên nói không tin cảnh sát thì tức không nói nên lời, lập tức ra lệnh.
Nhưng sau khi mọi người ở đồn cảnh sát một lúc, ghi chép xong xuôi thì đều được thả ra.
Dù sao thì mọi người đều là sinh viên, không thể bị giam mãi ở đây được.
“Hừ! Thằng ranh! Mày nhớ mặt tao đấy! Tao sẽ không bỏ qua cho mày!” Ra khỏi đồn cảnh sát, Tào Quân ôm má, hung hăng nói với Dương Thiên.
“Ha ha, nếu anh muốn tiếp tục trêu chọc tôi thì phải chuẩn bị kỹ càng vào!” Dương Thiên nhàn nhạt nói.
Nói xong, hắn cũng không chú ý tới Tào Quân mà tới xem vết thương của Trịnh Vân Long và Phùng Thiếu Phong như thế nào.
Trịnh Vân Long da dày thịt béo, gần như chỉ là vết thương ngoài da.
Nhưng Phùng Thiếu Phong thì thảm rồi, thân thể chỗ nào cũng bị thương.
Cũng may, những vết thương này chỉ cần không vận động mạnh, chú ý điều dưỡng là chưa tới một tháng sẽ ổn.
Vết thương ngoài da có thể lành, nhưng vết thương trong lòng thì không biết bao nhiêu lâu mới có thể khép lại.
Nhìn gương mặt đau khổ của Phùng Thiếu Phong, Dương Thiên cũng không có cách nào.
Bản thân hắn cũng chưa từng yêu đương, từ sau khi bị Tần Ngữ Huyên từ chối, trái tim hắn đã đóng kín cửa rồi.
Ngày nào cũng chỉ tập trung tu luyện đề cao thực lực của bản thân, Dương Thiên cảm thấy chuyện tình cảm đối với mình mà nói quá xa vời.
Sau khi dặn dò Trịnh Vân Long chăm sóc tốt cho Phùng Thiếu Phong, Dương Thiên trên đường trở về gọi điện cho Trương Đại Hổ, hỏi: “Đại Hổ, ở thành phố Hải có phải có một bang phái mà người dẫn đầu họ Tào không?”
Trương Đại Hổ suy nghĩ một chút rồi nói: “Thành phố Hải có rất nhiều các bang phái lớn nhỏ, nhưng lớn nhất là ba nhà, được gọi là bang Thanh, bang Long, bang Lang! Trong đó bang Long là lớn nhất, bang Lang thứ hai, bang Thanh thứ ba! Lão đại của bang Thanh là Tào Mãnh, đúng rồi, ông ta có đứa con trai tên là Tào Quân, đang học ở đại học An.”
“Thực lực của bang Thanh thế nào?” Dương Thiên hỏi.
“Mặc dù bang Thanh chỉ là bang phái đứng thứ ba thành phố Hải, nhưng thực lực cũng không thể coi thường, có khoảng chừng 2000 người!”
Dương Thiên nghe xong thì yên lặng tính toán một chút: “Tình hình chiến đấu của các anh em trong bang Chiến như thế nào rồi?”
Trương Đại Hổ nghe Dương Thiên hỏi tới vấn đề này thì biểu cảm lập tức trở nên hưng phấn: “Cậu chủ, Chiến vương quyết kia quả đúng là bí tịch đỉnh cấp, bây giờ các anh em trong bang chúng ta đều giống như hoán thai hoán cốt, lực lượng đạt tới 200 cân trở lên, một đánh mười không thành vấn đề!”
Dương Thiên gật đầu: “Bây giờ ông chỉ huy các anh em tiếp tục chăm chỉ luyện tập, mục tiêu thời gian tới chính là nâng cao thực lực của bang Chiến chúng ta! Mọi người cũng có thể chiêu mộ thêm người, bang Chiến chúng ta không cần nhiều thành viên, nhưng nhất định người nào cũng đều phải là tinh anh, lúc cần thiết có thể đi thâu tóm những bang phái nhỏ khác!”
“Vâng! Cậu chủ!” Trương Đại Hổ lập tức nói.
Dương Thiên không ngờ mệnh lệnh này của mình lại khiến cho những thế lực ngầm vốn dĩ yên tĩnh của thành phố Hải lập tức rung chuyển.
Hắn mở đồng hồ, gửi Chiến vương quyết vào đó.
Đồng hồ này được kết nối với cơ sở dữ liệu của Long tổ, có thể trực tiếp gửi tin tức, rất tiện lợi.
Một lát sau, Dương Thiên nhận được một tin nhắn: Chiến vương quyết, công pháp luyện thể đỉnh cấp, có thể đổi được 1000 giá trị cống hiến, bạn có muốn đổi không?
Dương Thiên nhanh chóng ấn OK, sau đó giá trị cống hiến trên mặt đồng hồ lập tức nhảy từ 0 lên 1000..
Cường Giả Đô Thị
Chương 55
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...