Nghe thấy tiền âm phủ, Tô Thanh Ngư ngẩng đầu lên, nhìn thấy tài xế taxi kia chính là quỷ dị, sau lưng có mấy cánh tay đang ngoe nguẩy, trong lòng đã hiểu ra.
Biệt thự là thứ của thế giới kia, đương nhiên chỉ có quỷ dị mới có thể đưa cô tới đó.
Nếu quay về căn hộ cũ, đồng nghĩa với việc có thể bị cuốn vào phó bản bất cứ lúc nào.
Chỉ khi dọn vào biệt thự không bị ô nhiễm, cô mới thực sự được nghỉ ngơi.
Biệt thự chính là nhà an toàn.
Tô Thanh Ngư triệu hồi Song Hỷ từ thẻ cống phẩm, một người và hai quỷ dị cùng lên xe, chen chúc ở hàng ghế sau.
Song Hỷ khép hai chân, hai tay đặt gọn trên đầu gối, hai lọn tóc đen buông trước ngực, ngồi thẳng đơ với khuôn mặt vô hồn.
Vô Tâm để thanh kiếm chéo ngang, chuôi kiếm suýt chọc vào mặt Tô Thanh Ngư.
Tô Thanh Ngư bị kẹp giữa hai bên, cô co chân lại: "Hai người có thể bớt một người lên ngồi đằng trước không?"
"Đằng trước có người."
Tài xế quay đầu lại, miệng ngoác rộng cười: “Đi chung xe nên tính rẻ cho mấy vị đó.”
Lúc này Tô Thanh Ngư mới để ý, sinh vật nhúc nhích như bộ não ngồi hàng ghế trước kia hóa ra là một vị khách.
Cô còn tưởng là linh vật gì cơ.
Cô nhìn hai quỷ dị đã ký khế ước bên cạnh lại nhớ đến cảnh tượng hoành tráng khi nam nữ chính trong tiểu thuyết "Kinh Dị Giáng Lâm" cùng những quỷ dị ký kết của họ xuất hiện, không nhịn được hơi áy náy.
Tạm chịu vậy, sắp được vào biệt thự lớn rồi.
Tài xế quỷ dị nhiệt tình hiếu khách, gã ta nhìn từ kính chiếu hậu thấy cánh tay của Song Hỷ liền lên tiếng: "Khách phía sau ơi, bàn tay kia nên đi bệnh viện sớm đi, không khéo hỏng hết cả bàn tay thì tiếc lắm. Thay tay đắt lắm đấy, cô nhìn tôi nhiều tay thế này mà cái nào cũng nâng niu hết mực."
Tài xế quỷ dị này vung vẩy mấy cánh tay, dường như hơi đắc chí.
Song Hỷ khẽ hé môi, chỉ nghe thấy cô ấy nói: "Giờ đang đi khám."
Tài xế quỷ dị im bặt.
Chiếc xe màu đỏ lướt qua con đường mù sương, hai bên hàng cây đen xám trơ trụi không một chiếc lá, đất hoang cùng cành khô giống như trải dài vô tận.
Vừa rồi còn có người xe qua lại, giờ chỉ còn mỗi chiếc taxi đỏ lẻ loi.
Một luồng khí âm u bao trùm không gian, khiến người ta dựng tóc gáy.
"Tới nơi rồi."
Những cánh tay tài xế quỷ dị quấn quýt như rắn.
Tô Thanh Ngư trả 20 đồng tiền âm phủ rồi xuống xe.
Thiên Phủ Linh Thành là khu biệt thự, sương mù bao phủ quanh năm.
Bước vào khu vực này, đường phố sạch sẽ ngăn nắp, thảm cỏ xanh mướt nhưng tuyệt nhiên không một bóng chim hoa cá bướm.
Từng căn biệt thự đều tối om, Tô Thanh Ngư men theo biển số biệt thự tìm đến số 44 phố Tây.
Biệt thự trắng kiểu dáng tối giản, cửa dùng khóa điện tử mà chìa khóa chính là tấm thẻ cống phẩm trống.
Bước vào biệt thự, nội thất bày trí đơn giản tinh tế.
Sàn lát đá cẩm thạch trắng muốt, đèn chùm pha lê tỏa ánh sáng lạnh lẽo.
Tô Thanh Ngư rất hài lòng với căn nhà an toàn này, cô nói: "Chỉ cần không vào phó bản, tôi sẽ không thu hai người vào thẻ cống phẩm, hai người có thể tự do hoạt động. Nếu không ra ngoài, hai người có thể ở lại trong biệt thự."
Song Hỷ và Vô Tâm đồng thanh đáp: "Vâng thưa chủ nhân."
Tô Thanh Ngư đưa cho Song Hỷ hai vạn tiền âm phủ, bảo cô ấy đến bệnh viện chữa trị vết thương trên cánh tay.
Song Hỷ đưa bàn tay tái nhợt ra, khi chạm vào xấp tiền, Tô Thanh Ngư bất ngờ thấy trên khuôn mặt cô ấy hiện lên vẻ biết ơn.
Quỷ dị không có tình cảm.
Câu này phải nhắc đi nhắc lại ba lần mỗi ngày!
Tạm nghỉ ngơi trong biệt thự.
Đêm tối, Tô Thanh Ngư thoải mái nằm trên chiếc giường mềm mại, nhẹ nhàng khép mắt để cơ thể hoàn toàn thư giãn.
Một tháng trôi qua.
Tấm thư nhập học màu đen nằm im lìm trên bàn trà, hôm nay chính là ngày 1 tháng 9 - ngày Tô Thanh Ngư phải bước vào quy tắc kỳ lạ [[Trường THPT Sao Mai]].
Tô Thanh Ngư trải ra tất cả thẻ cống phẩm, sau một tháng nghiên cứu, cô phân loại thẻ cống phẩm thành thẻ nhân vật và thẻ đạo cụ.
Thẻ nhân vật chính là những quỷ dị bị phong ấn trong thẻ, cô có thể tùy ý ký kết khế ước.
Trong số thẻ nhân vật còn lại, Tô Thanh Ngư lựa chọn kỹ lưỡng ra quỷ dị sẽ đồng hành cùng cô - Bạch Nguyên Hương.
Một học sinh xuất sắc hiện đại chính là lựa chọn phù hợp nhất để đưa vào quy tắc kỳ lạ trong môi trường học đường.
Cấp độ quỷ dị được chia thành: Đỏ, vàng, xanh dương, xanh lá và trắng.
Bạch Nguyên Hương là cấp độ xanh lá.
Mỗi quỷ dị đều mang trong mình một quá khứ.
Bạch Nguyên Hương cũng không ngoại lệ, cô ấy mặc bộ đồng phục JK đen trắng, làn da xanh xám, mái tóc dài rối bù, ánh mắt trống rỗng.
Khi đi lại, cô ấy sẽ luôn nhón gót chân vì nội tạng đã bị moi hết, những bước chân của cô nhẹ tênh.
Khi còn sống, Bạch Nguyên Hương là một nữ sinh THPT bình thường, xinh đẹp trẻ trung lại thông minh hiếu học, đi thi luôn đứng trong top 5 của lớp.
Vì bị bạn học ghen ghét, cô ấy bị xô ngã cầu thang, đầu đập mạnh xuống đất khiến cô ấy bất tỉnh tại chỗ.
Khi được giáo viên phát hiện và đưa đến bệnh viện, tuy cô ấy có ý thức nhưng cơ thể không thể cử động.
Cha mẹ tưởng cô đã chết nên hiến tạng các cơ quan nội tạng.
Vì vậy Bạch Nguyên Hương không chết vì ngã mà là chết trong trạng thái tỉnh táo khi bị moi hết nội tạng.
Sau khi Bạch Nguyên Hương hóa thành quỷ dị vẫn giữ được tinh thần học tập xuất sắc.
Tô Thanh Ngư mang cô ấy theo bên mình, tràn đầy cảm giác an toàn.
Chiếc xe buýt màu vàng dừng trước cổng biệt thự, kính xe phủ đầy bụi.
Sau khi Tô Thanh Ngư lên xe, cô phát hiện trên xe chỉ có một tài xế ngồi quay lưng lại.
Xe chạy không nhanh, thời gian như trôi chậm lại.
Xe buýt dừng trước cổng trường, các chữ "Trường THPT Sao Mai" được khắc sâu vào tảng đá lớn ở cổng trường.
Trước cổng tụ tập một nhóm học sinh giống cô.
Trên tay mỗi người đều cầm tấm thư nhập học màu đen.
Ngôi trường nằm chìm trong làn sương mù dày đặc, viền các tòa nhà tỏa ra thứ ánh sáng đỏ như máu.
Tô Thanh Ngư ngước nhìn cánh cổng trường cao lớn, cùng với tiếng ồn ào hỗn độn, cánh cổng đen từ từ mở ra.
Trong đầu Tô Thanh Ngư vang lên giọng nói cứng nhắc lạnh lùng:
"Phó bản [Trường THPT Sao Mai] chính thức mở.
Số người thử thách: 50 người.
Độ khó: ⭐⭐⭐⭐⭐
Đây đúng là độ khó địa ngục!
Số người thử thách là 50 người, nhưng trước cổng trường có ít nhất hơn trăm người cầm thư nhập học màu đen.
"Thanh Ngư!"
Một giọng nói quen thuộc vang lên từ đám đông.
Tô Thanh Ngư nhìn thấy một khuôn mặt thân quen, là bạn thân Trang Hiểu Điệp của cô.
"Cậu cũng vào phó bản này rồi à?"
Tim Tô Thanh Ngư thắt lại, đây là phó bản 5 sao, không có bàn tay vàng hỗ trợ, tỷ lệ tử vong lên tới 99,9%.
"Ừ, tớ cũng không muốn tới đâu, nhưng tớ nhận được thư nhập học màu đen."
Trang Hiểu Điệp bất lực nhún vai, muốn khóc mà không được: "Tớ từ chối lên xe buýt nhưng vô ích, nếu đến giờ mà không lên xe, cơ thể sẽ bị một lực lượng bí ẩn dịch chuyển lên xe."
Ngoài dự đoán nhưng hợp tình hợp lý.
Tô Thanh Ngư gật đầu: "Phó bản này có sức mạnh rất lớn."
Trang Hiểu Điệp nghiêng đầu, ánh mắt không ngừng liếc nhìn Bạch Nguyên Hương, cô ấy cảm thấy cô gái này hơi kỳ lạ: “Thanh Ngư, cô gái luôn đi theo cậu này là bạn cậu à? Sau khi xuống xe, tất cả chúng ta đều mặc đồng phục, chỉ có người bạn này của cậu không...”
Tô Thanh Ngư cười: "Cô ấy là quỷ dị, cùng loại với bố mẹ mà cậu từng gặp."
"Gì cơ?! Cậu điên rồi à? Vậy còn không mau chạy đi!"
Quy Tắc Kỳ Lạ: Chào Mừng Đến Ngôi Nhà Ngọt Ngào
Chương 41
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương tiếp
Loading...