“Những viên ngọc này, gia sẽ mang đến phủ Bắc Bình.” Triệu Tôn chậm rãi nói, rồi từ từ cởi áo bào bên ngoài, rồi lại tới quần áo bên trong... Hắn nhìn nàng một cái rồi cởi nốt chiếc quần lót ra, chậm rãi bước xuống bậc thang đá trong ao nước nóng, thả lỏng ngâm mình trong đó, hắn hít vào một hơi thoải mái, “A Thất, tới chà lưng cho gia.”
Hạ Sơ Thất nuốt nước bọt nhìn mấy viên dạ minh châu, rồi nhìn nửa người trên cường tráng của nam nhân trong ao, nàng thật sự muốn cầm một cái bàn chải thật lớn qua đó, điên cuồng “ngược đãi” tên đã “ngược đãi” thị giác của nàng. Tội nghiệp nàng lúc trước còn tưởng tượng đến một cảnh vô cùng lãng mạn, còn tưởng hắn sẽ bưng bảy viên dạ minh châu đó tới để2thổ lộ thâm tình với nàng, sau đó sẽ quỳ xuống cầu hôn hay gì đó. Ai ngờ, “nhìn” xong một cái, nàng vẫn là thân phận một đứa nha đầu.
Thở hồng hộc đi tới chỗ hắn, nàng cầm khăn nhúng nước trong ao, mang theo sự giận dữ, mạnh mẽ kỳ cọ sau lưng hắn. Chà! Ta chà! Chà chết đồ nhà giàu khốn kiếp! Bảy viên... Bảy viên...
Mỗi một viên đều có giá trị liên thành, chỉ cần có một viên thì nàng còn thiếu bạc sao?
Trong lòng nàng oán hận, hận không thể chà bong một lớp da của hắn. Nhưng nàng nhận ra, nàng càng nổi giận đùng đùng thì thần sắc hắn dường như càng hưởng thụ hơn, hắn chỉ lười biếng nhắm mắt lại, để nàng tùy ý phát tiết trên lưng mình, khuôn mặt bình thường vốn đã dễ nhìn, nay dưới ánh8sáng chiếu từ những viên dạ minh châu, lại càng tăng thêm độ cao quý.
Không đúng! Hắn nói muốn đưa bảy viên dạ minh châu này đến phủ Bắc Bình? Đột nhiên, nàng bừng tỉnh đại ngộ. Triệu Thập Cửu đang giở tác phong tổng tài đây mà. Hắn muốn cầm bạc đến nện nàng, đến dụ hoặc nàng chứ gì? Mục đích chẳng phải là hy vọng nàng tham tiền, không chịu nổi mê hoặc của tiền bạc mà đi phủ Bắc Bình sao? Chẳng lẽ vị gia này không có lòng tin đối với nam sắc của mình, nên lúc này mới chơi chiêu này?
Vừa nghĩ thể, oán khí đầy bụng của nàng lúc trước lập tức biến mất không thấy nữa. Lực đạo trên tay không thay đổi, nhưng động tác chà lưng cho hắn cũng thành tâm hơn không ít. Nhưng mà nàng cũng không có6ý nói ra những suy nghĩ trong lòng của mình, mà chuẩn bị dùng một cách khác để diễn đạt.
“Gia, lúc trước ta đọc qua một quyển sách, trên đó có viết về một câu chuyện rất thú vị.” “Ô?” Giọng của Triệu Tôn rất nhỏ, “Câu chuyện gì thế?” Để cái khăn chà lưng sang một bên, Hạ Sơ Thất không trả lời hắn ngay, mà vạch tóc ở đỉnh đầu hắn ra, bới tóc hắn rồi đột nhiên giật mạnh một phát, liền giật được mấy sợi tóc dài của hắn, khiến cho Triệu Tôn đau đến nhíu mày.
“Nàng đang làm gì thế?”
Hạ Sơ Thất không lên tiếng, chỉ vỗ vỗ đầu “chú hổ” trấn an, sau đó dựa theo vị trí nàng vừa vạch tóc hắn ra, cũng bới tóc mình xuống, giật mấy lần cũng giật xuống vài cọng tóc, gộp lại với tóc của hắn3rồi ngồi xổm xuống bên cạnh ao, ánh mắt long lanh nhìn hắn.
“Gia, quyển sách kia kể thế này. Trên sách nói dạ minh châu là một loại thần vật, được gọi là âm dương châu, có thể xuyên qua âm dương, kết nối hai giới. Mà đỉnh đầu của con người gọi là huyệt Bách Hội, còn được gọi là Tam Dương Ngũ Hội, chính là nơi các kinh mạch trong cơ thể giao nhau. Cho nên, dưới ánh sáng của dạ minh châu, lấy tóc ở huyệt Bách Hội của hai người nam nữ, tết lại với nhau, hai người đó có thể vĩnh viễn ở cùng nhau, cho dù thiên đạo có luân hồi thế nào, cho dù xa nhau ngàn năm hay vạn năm, cũng không phải chia xa...”
Nàng nói là câu chuyện, nhưng nội dung biểu đạt lại là về tình cảm của mình. Nếu5như hắn muốn đi, nàng sẽ đi theo hắn. Nếu như hắn muốn ở lại, nàng sẽ ở lại cùng hắn. Nếu như hắn muốn một mảnh giang sơn tốt đẹp này, nàng sẽ giúp hắn giành lấy.
Chỉ cần có được nhau, vậy nàng muốn ở cạnh hắn đến thiên trường địa cửu.
Chỉ cần ở cùng nhau, nàng nguyện ý trả giá hết thảy, chỉ muốn làm một sợi dây tơ hồng quấn lấy cây đại thụ là hắn. Đương nhiên, đó đều là suy nghĩ trong lòng của nàng. Nàng rất khó khăn mới nói được một cách uyển chuyển và đầy tình cảm” như thế. Thực ra nàng cũng có chút buồn nôn, cũng có chút xấu hổ. Nàng nói xong thì tâm loạn như ma, đến nỗi khuôn mặt nhỏ bé trắng nõn của nàng dưới sức nóng của ao nước càng trở nên hồng hào mịn màng. Tình trạng của nàng bây giờ, có thể hình dung bằng một câu, chính là --- nửa thẹn thùng, nửa si mê.
Triệu Tồn không nhúc nhích, ánh mắt hắn lẳng lặng, cả người yên tĩnh.
Hắn không nói gì, đôi mắt đen nhìn nàng thật sâu. Thấy nàng vẫn e lệ, gương mặt nóng bừng, trái tim đập mạnh, hận không thể cắn rơi chóp lưỡi của mình thì hắn đột nhiên vươn tay ra, rút lấy hai lọn tóc trong tay nàng, tự tay tết lại. Tóc của hai người đều rất dài. Hai lọn tóc thực ra rất ít tóc, nhưng hắn tết rất chăm chú chân thành.
“Tí tách, tí tách...”
Trong yên lặng, bên tai Hạ Sơ Thất chỉ còn lại mỗi âm thanh này. Giống như là tiếng đồng hồ báo thức đã lâu nàng không nghe thấy, lại giống như là tiếng suối nước nóng đang chảy.
Nàng nhìn hắn không nói tiếng nào, trong một chỗ nào đó nơi trái tim nàng như có một con cá đang phun ra từng chuỗi từng chuỗi bong bóng màu hồng phấn. Gần như theo bản năng, nàng liền sinh ra một cảm giác khó hiểu -- ông trời cho nàng ở kiếp trước không tìm được người đàn ông nào tốt, rồi lại xuyên qua thời không, xuyên qua âm dương và sinh tử, có phải là để nàng gặp được hắn hay không?
“Tết xong rồi.”
Nhìn hai lọn tóc tết xiên xiên vẹo vẹo trong tay, thần sắc Triệu Tôn vẫn lạnh nhạt, nhưng hình như rất hài lòng, quay đầu lại ném cho nàng, rồi lại ngâm mình trong nước, thở ra một hơi, “Mặc dù trong lòng biết nàng chỉ vì lừa gạt gia cho nàng viên châu này, mới cố ý cải biến câu chuyện, để khiến gia vui vẻ, nhưng mà... nàng thành công rồi, gia thật sự rất vui vẻ.” Trong mắt Hạ Sơ Thất đầy ý cười, nhưng lại cố ý trêu ghẹo hắn. “Ha, âm mưu quỷ kế của ta cao như vậy, mà đều bị nghi nhìn thấu sao?”
Triệu Tốn quay đầu lại, đôi mắt đen khiến chúng sinh điên đảo nhìn vào nàng chăm chú, không nói gì mà trực tiếp kéo tay nàng, trong đôi mắt hắn có vẻ ôn nhu khó tả, lại mang một chút cảm xúc không hiểu nổi, hỏi nàng đầy sâu kín: “Vậy nàng có gì thưởng cho gia?” Thấy tâm tình của hắn như thế, Hạ Sơ Thất nhướng mày, “Ồ, nói đi, chàng muốn gì?”
Môi Triệu Tôn giật giật, dường như muốn nói nhưng lại thôi. Sau khi im lặng hồi lâu, hắn hằng giọng rồi đột ngột nói ra một câu.
“A Thất, tối nay, nàng cho gia thị tẩm đi.”
Nhặt Được Vương Phi Tham Tiền
Chương 202
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương tiếp
Loading...