Hẹn Hò Trực Tuyến Trong Game Kinh Dị

Chương 82


Chương trước Chương tiếp

Không riêng Lý Nguyên, người bên cửa sổ thấy hành động của Lâm Quát cũng tái mét mặt. Lưu Hách hô lớn: “Sét đánh rồi, mau bảo cậu ấy lên đây!”

 

Lý Nguyên cao giọng: “Mấy người tránh vào trong đi!”

 

Mưa rơi lào rào, Lưu Hách không thể nghe rõ Lý Nguyên nói, anh ta bèn thò nửa mình ra hét về phía Lý Nguyên: “Cô nói cái gì?”

 

Lý Nguyên tức vô cùng, nhỏ khua khoắng hai tay: “Mau tránh vào trong! Đừng mẹ nó thò người ra ngoài như thế! Anh còn nguy hiểm hơn Lâm Quát đấy!”

 

Cô nhìn ra tính toán của Lâm Quát rồi.

 

Tiểu Vũ thầy hình ảnh tử vong đầu tiên là động đất, động đất rất dễ khiến người ta liên tưởng đến tử vong. Mà hình ảnh thứ hai lại là bị bảng hiệu nện trúng, loại tử vong này chẳng những xác suất nhỏ, còn rất hoang đường.

 

Nhưng đây là Vây Thành, vì tăng tính hấp dẫn cho phó bản, hệ thống chủ thần tất nhiên sẽ chọn cách chết hoang đường cho người tham dự. Hình ảnh tử vong quả thực sẽ dẫn dắt người tham dự tiến tới tử vong, nhưng vẫn chỉ là dẫn dắt mà thôi.

 

Đúng là Lâm Quát tính tới điểm này, bơi lội trong lúc sét đánh là điều ai cũng biết cực kỳ nguy hiểm, tự nhiên cũng sẽ vì thế mà liên tưởng đến tử vong, nên cậu liền liều lĩnh đi kiểm chứng suy đoán của mình.

 

Mạch phân tích của Lý Nguyên tương tự Lâm Quát, nhỏ đồng tình với suy tính của cậu. Bởi thế khi bản thân nghiêng về hướng Tử Thần sẽ mang tới những cách chết ly kỳ cho cho người tham dự, Lý Nguyên đã trốn dưới gốc cây khi tiếng sấm vang lên. Nhỏ kiệt lực hò hét tới đám Lưu Hách để bọn họ mau rụt đầu về.

 

Lưu Hách vì muốn nghe rõ giọng Lý Nguyên, nếu không phải đằng sau có người kéo lại, anh ta mém chút đã ngã nhào xuống. Rốt cuộc nghe rõ giọng Lý Nguyên rồi, Lưu Hách nhanh chóng rụt người lại, chống tay lên cửa sổ thở hổn hển mấy hơi.

 

Chưa kịp nói gì, đám người trước mặt anh ta đồng loạt tỏ ra khiếp sợ, lòng Lưu Hách tức thì trầm xuống, anh ta vừa định xoay thân nhìn ngoài cửa sổ ——

 

Uỳnh uỳnh uỳnh ——

 

Một tia sét tím đột ngột giáng xuống, Lưu Hách không kịp thu tay, trực tiếp bị sét đánh trúng, lập tức mất mạng. Đám người tản ra như ong vỡ tổ, không biết là ai đụng phải vách tường, vô ý ấn vào chốt mở. Bóng đèn nhỏ trên đầu Lưu Hách sáng lên, lại một tia sét nữa đánh tới.

 

Tia sét đầu tiên đã đánh nát kính cửa sổ, lần hai đánh trúng đèn trên đầu Lưu Hách, ‘ xẹt xẹt xẹt ’, bùng tia lửa rơi xuống người anh ta, không ai kịp phản ứng, thi thể Lưu Hách cháy phừng lên, đổ xuống bệ cửa sổ.

 

Không một ai dám giúp càng không dám lại gần, cửa sổ đã vỡ nát chẳng đỡ nổi sức nặng của Lưu Hách, thi thể anh ta cháy trong năm phút lại tan vỡ lần hai, không còn gì ngăn cản, Lưu Hách rơi xuống hồ.

 

La Hạo Nhiên lúc này rốt cuộc nhớ ra, anh ta mơ thấy hình ảnh tử vong kia, một người bị thiêu cháy đen rớt xuống hồ bơi, mà hồ bơi trống không! Toàn bộ đều trùng khớp!

 

Lâm Quát tháo cống thoát nước hồ bơi xong vừa leo lên, thi thể Lưu Hách rơi xuống nước bắn tung toé lên người cậu, mơ hồ còn mang theo dòng điện sót lại từ sấm sét. Cậu kinh ngạc nhìn một màn này, như thể không hiểu vì sao Lưu Hách lại chết.

 

...

 

Phòng khách biệt thự, không một ai lên tiếng, người mới tận mắt thấy Trịnh Hoa đến Lưu Hách lần lượt tử vong mới phát hiện hoá ra bọn họ cách Tử Thần gần tới vậy.

 

La Hạo Nhiên tái nhợt môi, lúc mở miệng, hai mắt liếc đến hướng hồ liên tục: “Tôi... tôi nhớ ra rồi, cảnh tượng cuối cùng trong mơ, chính là nước ở hồ bơi bị rút cạn, anh Lưu Hách... anh Lưu Hách bị sét đánh trúng thành xác cháy đen rớt vào hồ bơi...”

 

Hiện tại nói điều này đã thành vô nghĩa, mọi người như cũ duy trì im lặng. Lý Nguyên cau mày nhìn về phía Lâm Quát tóc còn nhỏ nước: “Thử nghiệm thành công chứ?”

 

Lâm Quát trầm mặc một lát mới lên tiếng: “Ừm.” Thoáng dừng lại bổ sung: “Gần đúng vậy.”

 

Hình ảnh tử vong mà La Hạo Nhiên mơ thấy là Lưu Hách bị hai tia sét đánh trúng, vừa bất ngờ lại có vẻ hoang đường, thế nên hình ảnh tử vong này tự nhiên là thật.

 

Lý Nguyên suy ngẫm, mở miệng dò hỏi: “Nhưng sao La Hạo Nhiên có thể trực tiếp thấy hình ảnh tử vong thực sự, không có hình ảnh tử vong giả dẫn dắt, là vì anh ta nằm mơ sao?”

 

Đến giờ trong số họ chỉ có Tiểu Vũ và La Hạo Nhiên thấy hình ảnh tử vong, Tiểu Vũ bằng giác quan thứ sáu thấy hình ảnh thoáng qua trước mắt, mà La Hạo Nhiên là cảnh trong mơ, nên bọn họ cứ thế cho rằng con đường nhận được hình ảnh tử vong không giống nhau, vì vậy sinh ra hiệu quả cũng khác nhau.

 

Lâm Quát khẽ lắc đầu: “Bởi vì Tử Thần biết trước tương lai, nó biết tôi sẽ đi nghiệm chứng kết luận của mình, nên không cần phải cung cấp hình ảnh tử vong giả để dẫn dắt.”

 

Trồng dưa được dưa trồng đậu được đậu, hiện tại gieo giống khoai tây, tương lai sẽ thu hoạch củ khoai tây, cái chết của Lưu Hách tương tự như ‘ thuyết trồng dưa ’ đơn giản. Do La Hạo Nhiên mơ thấy hình ảnh tử vong lại quên mất, mà từ khóa Đỗ Bình Sinh đưa ra khiến Lâm Quát nảy sinh suy đoán phân biệt tính thật giả của hình ảnh tử vong, thế là đi nghiệm chứng, theo thời gian chuỗi sự việc phát triển, Lưu Hách sẽ bị sét đánh trúng, đây là một vòng thời gian khép kín hoàn hảo.

 

Nhưng không phải hạt giống khoai tây nào tương lai cũng lớn thành củ khoai tây, có thể hôm nay bạn gieo giống khoai tây, mai lại có kẻ đào hạt giống của bạn lên thay thành hạt bí đỏ, nhìn từ hiện tại đến tương lai, chính là bạn gieo hạt khoai lại mọc thành quả bí.

 

Hình ảnh tử vong giả để dẫn dắt bạn đào hạt khoai tây, gieo hạt bí đỏ.

 

Cách nói này có hơi khó nhai, người mới nghe đến mơ hồ.

 

Lý Nguyên suy nghĩ sâu xa chốc lát, hỏi: “Vậy nên sau đó Tử Thần không cung cấp hình ảnh tử vong giả nữa? Rốt cuộc chúng ta đã có thể phân rõ thật giả rồi.”

 

“Mong là thế.” Lâm Quát nói ra băn khoăn: “Tôi lo Tử Thần sẽ bổ khuyết hình ảnh tử vong.”

 

“Bổ khuyết?” Tiểu Vũ hiểu Lâm Quát có ý gì, nhưng lại không thể hiểu toàn bộ. Mặt khác Lý Nguyên qua hồi lâu mới nói: “Ý anh là, chúng ta tìm thấy lỗ hổng của hình ảnh giả, Tử Thần sẽ vá lỗ hổng đó lại.”

 

Tiểu Vũ giờ đã hoàn toàn thông suốt, sắc mặt xám xịt: “Nói cách khác, chúng ta sẽ lại không phân biệt được hình ảnh thật giả?”

 

Lâm Quát trầm tư một hồi, nói: “Hẳn vẫn có thể phân biệt, có điều độ khó sẽ tăng lên, dù sao, sẽ luôn có lỗ hổng để phân biệt thật giả.” Không chờ mọi người suy xét lời cậu, Lâm Quát nhìn thời gian, trầm giọng nói: “Nghỉ ngơi trước đã, không có bất ngờ thì đến sáng sẽ lại xuất hiện hình ảnh tử vong mới.”

 

Cả đoàn dù có sợ nhưng chẳng hề phản đối, trước khi hình ảnh tử vong mới xuất hiện, đảm bảo bản thân nghỉ ngơi đầy đủ mới tốt, tối thiểu còn có sức mà đối phó.

 

Ai về phòng nấy, người từng chung phòng với Lưu Hách trở thành đơn lẻ, nhưng đã biết tạm thời sẽ không xuất hiện hình ảnh tử vong mới nên không chen chung phòng với ai.

 

Lâm Quát ngang qua phòng khách, nghĩ tới gì lại tiến vào. Tiểu Vũ có bóng ma tâm lý với chỗ này, không dám cũng không muốn nán lại đây đợi mà vội về phòng ngủ. Lý Nguyên đứng cạnh cửa xem Lâm Quát kiểm tra dấu vết chỗ Lưu Hách chết, hồi lâu mới nói: “Lâm Quát, chúng ta kết minh đi.”

 

Lâm Quát đã đoán trước được ý đồ này của Lý Nguyên, cậu cũng không hề ngoài ý muốn. Chỉ là vì Thịnh Văn gửi ảnh chụp tới làm cậu phải cân nhắc cẩn thận.

 

Lý Nguyên hiểu nhầm Lâm Quát trầm mặc thành do dự, vì khiến cậu đồng ý đề nghị kết minh của mình, Lý Nguyên nói: “Không phải tự kiêu, em cảm thấy mọi người ở đây trừ anh ra, em có thực lực mạnh nhất.”

 

Lâm Quát: “Tôi không phải...”

 

Lý Nguyên nói: “Anh nghe em nói hết đã.”

 

Lâm Quát ngậm miệng.

 

Lý Nguyên tiếp tục: “Em cũng có thể cam đoan với anh, nếu em là người nhận nhiều điểm nhất, trong danh sách chọn ra ba người sống sót, anh nhất định là người đầu tiên.” Thoáng dừng, Lý Nguyên cực kỳ trịnh trọng lên tiếng: “Thực ra em có một loại trực giác, anh sẽ trở thành người điểm cao nhất ở đây, thế nên em hy vọng em cũng có thể nằm trong danh sách người sống sót của anh. Dĩ nhiên, em không phải chỉ muốn ôm đùi anh, em đã nói rồi, em cảm thấy thực lực của em chỉ xếp sau anh, em có thể không cần điểm, nhường cơ hội nhận điểm cho anh, giúp anh nhận điểm.”

 

Lý Nguyên đã nói tới nước này, Lâm Quát lại từ chối thì có hơi vô tình, trừ việc ấy ra, Lý Nguyên cũng chẳng nói sai, thấy sao Lý Nguyên cũng là người chọn để kết minh tốt nhất.

 

Lâm Quát cảm thấy Thịnh Văn sẽ không ghen tuông giận dỗi mấy chuyện vặt này, vì thế không tiếp tục do dự gật đầu: “Được.”

 

Lý Nguyên rốt cuộc thở phào, cười với Lâm Quát, nhỏ từ đạo cụ trấn tà Lâm Quát nhận được đã đoán ra cậu có người yêu, liền trêu chọc: “Bạn gái anh có đang xem anh livestream không?” Nói đoạn vẫy vẫy tay với không khí: “Chào bạn gái Lâm Quát, tôi không có ý gì với anh Lâm Quát hết, tôi sẽ chú ý đúng mực, mong cô yên tâm.”

 

Lâm Quát mím môi, sau đó thấp giọng sửa lại: “Là bạn trai.”

 

Lý Nguyên: “Á, xin lỗi.”

 

Tuy biết không hợp lúc, Lý Nguyên vẫn khó nhịn tò mò hỏi cậu: “Thế... bất đồng giới tính, ảnh ghen cái gì vậy?”

 

Lâm Quát: “... Ờ.”

 

Lâm Quát nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này, nghĩ không ra, liền dứt khoát hỏi Thịnh Văn.

 

【 Cơn Gió Ngọt Ngào 】: Em nhìn cổ.

 

【 Cơn Gió Ngọt Ngào 】: Ánh mắt không đúng.

 

【 Lâm Quát 】: ... Đâu có.

 

【 Cơn Gió Ngọt Ngào 】: Lâm Quát, em có biết không, giờ em y như một tên tra nam làm chuyện xấu bị bắt quả tang còn không thừa nhận.

 

【 Lâm Quát 】: ...

 

Lâm Quát buông điện thoại, rơi vào ngờ vực bản thân.

 

Cậu nhìn Lý Nguyên lúc nào?

 

Sao cậu không nhớ gì hết?

 

~~~

Chương trước Chương tiếp
Loading...