Lục Thượng Cẩm chào hỏi: "Thừa Châu."
Nói xong, ông ta mở cửa xe.
Cố Mang cúi mặt xuống, chui vào trong xe.
Lục Thượng Cẩm đi vòng qua bên kia, đóng cửa xe lại rồi hỏi: "Bà nội con sao rồi?''
Lục Nhất lấy lại tinh thần khi Lục gia tự mình mở cửa cho Cố Mang, máy móc khởi động xe.
Lục Thừa Châu nói: "Quân y đang trị, tình huống không tốt lắm."
Lúc nói chuyện, ánh mắt của anh ta vẫn luôn chú ý trên người Cố Mang.
Nữ sinh lười biếng ngồi ở ghế sau chơi điện thoại di động, thân thể xiêu xiêu vẹo vẹo mất dáng, trông chính là thấy thế nào dễ chịu thì làm thế ấy.
Cứ làm theo ý mình.
Chẳng qua từ trường lạnh như băng của cô cũng đủ để khiến người ta không dám buông lời đàm tiếu.
Bác sĩ mà chú Lục nói là cô?
Lục Thượng Cẩm vừa nghe thấy tình hình của bà cụ không ổn, ông ta xưa nay vẫn luôn bình tĩnh không kiềm chế được trở nên nôn nóng: "Mấy hôm trước nghe nói bệnh tình có chuyển biến tốt, sao đột nhiên lại chuyển biến xấu?"
Đôi môi mỏng của Lục Thừa Châu phun ra ba chữ: "Không biết được."
Tầm mắt dừng lại ở sợi dây da đỏ tươi trên cổ tay của Cố Mang, đuôi lông mày anh ta nhướng lên.
Người suốt ngày mặc quần áo màu đen lại đeo một sợi dây da nhỏ màu đỏ, làm nổi bật cổ tay trắng nõn mịn màng.
Cố Mang không ngẩng đầu cũng có thể cảm giác được anh ta đang nhìn cô.
Ánh mắt sắc bén khiến người ta không cách nào coi nhẹ.
Mí mắt của cô cũng không nhúc nhích một chút nào, thay đổi sang một tư thế còn thoải mái hơn, tiếp tục chơi game như không có việc gì.
Toàn thân lộ ra vẻ bừa bãi.
Đúng là tự cao tự đại.
……
Xe dừng trước cổng nhà họ Lục.
Lục Thượng Cẩm nói: "Thừa Châu, con dẫn Cố Mang vào, chú chờ con bé ở bên ngoài."
Lục Thừa Châu đút tay vào túi, ánh mắt thu lại: "Cùng vào đi, bà nội cũng rất muốn gặp chú Lục."
Lục Thượng Cẩm do dự vài giây rồi gật đầu.
Gốc gác gia tộc nhà họ Lục vững chắc, nhà cũ có thiết kế viên lâm (1) cổ kính, có một phong cách riêng.
(1) Viên lâm (园林): khu trồng cây cảnh (trồng cây cối, hoa cỏ để du ngoạn, nghỉ ngơi.)
Các viện nhỏ chằng chịt mà tinh tế, tường trắng ngói xanh, sàn nhà đều được lát bằng đá cẩm thạch trắng sứ.
Giờ phút này trong viện nhỏ của bà cụ sáng như ban ngày, đứng đầy người.
Đều là dòng bên trực hệ của nhà họ Lục.
Lục Thượng Cẩm vừa xuất hiện trong viện nhỏ của bà cụ Lục.
Bầu không khí trong nháy mắt xảy ra thay đổi.
Vô số ánh mắt nhìn chăm chú về phía Lục Thượng Cẩm, vừa phòng bị vừa cảnh giác.
Bệnh tình của bà cụ nguy kịch, nhà họ Lục đối mặt với tình cảnh sụp đổ.
Tài sản kếch xù, có thêm một người thì lợi ích của mỗi người đều sẽ bị tổn hại.
Hai tay Cố Mang nhét vào trong túi áo khoác, thờ ơ nhìn cảnh này.
Hầu như tất cả các nhân vật quan trọng trong giới quân sự, chính trị và kinh doanh của Bắc Kinh đều có mặt tại đây.
Chậc, nhà họ Lục ở Bắc Kinh.
Khóe mắt Lục Thừa Châu đảo qua Cố Mang.
Vẻ mặt của cô gái buông tuồng lười biếng, bước chân bên dưới cũng mất hết tính người.
Dưới đáy mắt là sương mù lạnh lẽo, lặng như đầm nước lạnh, đen kịt thâm thúy, lộ ra vài phần ngông cuồng tà ma.
Anh ta không tin Cố Mang không biết những người này.
Những nhân vật lớn cứ hai ngày là lên tin tức ba lần, thế nhưng cô lại rất bình tĩnh.
Đuôi lông mày nhướn lên, anh ta thu hồi tầm mắt chú ý trên người Cố Mang.
Đi thẳng vào trong nhà không coi ai ra gì.
Lục Thượng Cẩm đơn giản gật đầu chào hỏi những người này.
Lúc này, một người phụ nữ đột nhiên ngăn cản ở trước mặt bọn họ.
Phu Nhân Ngày Nào Cũng Online Vả Mặt
Chương 13
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...