La Vân Khỉ cười nhạt, đáp không chút chùn bước:
“Vậy cứ thử xem. Nếu Hàn Diệp cưới được ngươi, thì chữ La của ta, ta nguyện viết ngược xuống đất.”
Dứt lời, nàng xoay người vào trong.
Quan Tuyết Yến hung hăng trừng mắt nhìn nàng, rồi vừa ôm mặt vừa chạy đi mất.
Lúc này, Hàn Dung đã ôm chầm lấy chân La Vân Khỉ, giọng nũng nịu:
“Tẩu tử đừng giận nữa mà, đều tại đại ca không đúng, đợi huynh ấy về, chúng ta cùng nhau dạy dỗ huynh ấy một trận!”
La Vân Khỉ hít một hơi thật sâu, ôm lấy Hàn Dung nói:
“Cũng không thể trách đại ca muội, ai bảo song thân hắn sinh ra hắn đẹp làm chi? Đẹp thì phải chịu bị người ta nhớ thương thôi.”
Hàn Dung chớp mắt hỏi:
“Vậy… muội có đẹp không?”
“Là đẹp chứ! Hàn Dung của chúng ta, là xinh nhất rồi!”
“Vậy sao chẳng ai nhớ thương muội?”
La Vân Khỉ bật cười, lấy tay chạm nhẹ mũi nàng:
“Vì muội còn nhỏ. Lớn lên rồi, tự nhiên sẽ có người nhớ thương.”
Mắt Hàn Dung tròn xoe:
“Không cần đâu! Muội không cần người khác nhớ thương, có tẩu tử và đại ca nhớ thương muội là đủ rồi!”
La Vân Khỉ cười tươi, chạm khẽ lên chóp mũi nàng:
“Cái ‘nhớ thương’ này không giống như muội nghĩ đâu. Lớn lên rồi, tự nhiên sẽ hiểu.”
Hàn Dung gật gật đầu, đoạn lại cười nói:
“Vậy muội phải mau mau lớn mới được!”
La Vân Khỉ khẽ thở dài một tiếng, nói:
“Đợi đến khi muội trưởng thành rồi, e rằng sẽ chẳng còn vui vẻ vô ưu như bây giờ nữa đâu.”
Nàng vừa dứt lời, trong lòng lại không khỏi nghĩ đến Hàn Diệp. Thời cổ thông tin không thông suốt, thật khiến người ta bó tay, nếu là thời nay, chỉ một cuộc điện thoại là xong mọi việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giờ hai người bọn họ đã đi được hơn hai canh giờ, không biết bên đó tình hình thế nào.
Nếu Hàn Mặc không phải đi học thì còn đỡ, nàng còn có thể để nó trông Hàn Dung rồi tự mình đi xem, đằng này lại không dám để một mình Hàn Dung ở nhà, đành ngồi nhà thấp thỏm chờ tin.
----------------
Cùng lúc ấy, sắc mặt Hàn Diệp u ám, gương mặt tuấn tú như phủ một tầng sương lạnh.
Bên cạnh, Tạ Tường Vi đang ôm t.h.i t.h.ể lạnh ngắt của trưởng thôn, gào khóc thảm thiết. Trong phòng một mảnh hỗn độn, đồ đạc đã bị người ta đập phá tan tành, chẳng còn ra hình thù gì nữa.
Lúc chính ngọ, dân làng từ ngoài đồng trở về, nghe tin nhà trưởng thôn xảy ra chuyện liền kéo nhau tới xem.
Vừa nhìn thấy đã kinh hãi – trưởng thôn toàn thân bê bết máu, sớm đã tắt thở.
Hóa ra là bị người ta đánh c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Nhìn vị trưởng thôn vẫn luôn như tổ phụ của mình, Hàn Diệp siết chặt nắm tay, các khớp ngón tay trắng bệch, phát ra tiếng răng rắc như gãy xương.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.
Ánh mắt hắn lạnh như băng, sát khí lấp ló, khiến người ta không rét mà run.
“Lũ súc sinh kia! Ngay cả người già cũng không tha, thật đáng chết!”
Có người tức giận quát lên: “Chuyện gì xảy ra vậy? Ai đã đánh c.h.ế.t trưởng thôn?”
Tào gia vốn là hàng xóm với Hàn Diệp, thấy hắn trở về thì lập tức chạy tới hỏi.
Hàn Diệp trầm giọng đáp: “Là người làng Sa Hà, họ Vương.”
Tức thì có người lớn tiếng: “Người làng khác mà dám tới làng mình gây chuyện, việc này tuyệt không thể để yên!”
Mọi người cũng nhao nhao phụ họa: “Đúng vậy! Phải đi tìm hắn hỏi cho ra lẽ!”
Trưởng thôn xưa nay nhân hậu, được người trong làng kính trọng. Nay ông c.h.ế.t thảm, dân làng phẫn nộ, ai nấy đều muốn đòi lại công đạo.
Hàn Diệp cũng cảm thấy không thể để chuyện này chìm xuồng, bèn xoay người, giọng lạnh như băng:
“Nếu chư vị đã có lòng như vậy, thì hãy cùng ta khiêng trưởng thôn lên, sang Sa Hà thôn đòi lại công đạo!”
“Phải! Đòi công đạo!”
Dân quê vốn thuần hậu chất phác, chỉ có vài kẻ thấy tình hình không ổn thì lặng lẽ rút lui, còn phần lớn người dân đều vác cuốc xẻng đi theo Hàn Diệp rời khỏi thôn.
Tạ Tường Vi thấy ông bị người khiêng đi, trong lòng càng thêm đau xót. Nếu không nhờ Tào tẩu tử và mấy phụ nhân trong làng kéo lại, e rằng nàng đã ngã quỵ trên đường rồi.
Lúc đoàn người rời khỏi thôn, La Vân Khỉ bỗng cảm thấy trong lòng thấp thỏm bất an, dường như sắp có chuyện chẳng lành, tim nàng cứ đập dồn dập, mãi chẳng yên được...
Ta Mang Siêu Thị Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng
Chương 174
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương tiếp
Loading...