Trước đêm khai giảng. Hạ Sâm ra tù. Hứa Khả đi gặp anh ta một lần.
Ba năm trong tù, Hạ Sâm thay đổi rất nhiều, sớm đã không còn vẻ sắc sảo quá khứ, ngoại trừ mái tóc “Ngục”, cả người nhìn qua rất thật thà, chững chạc hơn không ít.
Cuộc sống trong tù mài mòn những góc cạnh và đã chỉnh đốn lại.
Năm đó anh ta đánh nhau với người ta mới vào tù, Hứa Khả cảm thấy có liên quan đến mình, tới xin lỗi anh ta.
Không muộn nhưng lại là lời xin lỗi thật lòng nhất.
Hạ Sâm không để bụng mà cười: “Anh ngồi tù không liên quan gì đến em, chỉ đơn thuần thích đánh nhau thôi. Cho dù không có em, anh cũng đánh đám người kia, anh không thích mấy người giàu có làm loạn thôi.”
“Lòng đừng có tự luyến, không cần nghĩ do anh thích em, vì em mới đánh nhau với người ta, anh vẫn luôn coi em là em gái, không thích em.”
“Nghe nói em học lại nhiều năm, năm nay cuối cùng cũng thi đỗ đại học, chúc mừng, mấy năm nay cũng không dễ dàng với em.”
Cuối cùng, anh ta nói: “Hứa Khả, về sau đứng liên lạc với anh nữa, cũng đừng gặp lại, mỗi người đều có cuộc sống của mình, trước anh không thích em nhưng chính em lại quấn lấy anh, anh nhìn thấy em đáng thương nên mới giúp. Lên đại học, cuộc sống của em muôn màu muôn vẻ, tìm một người đàn ông tốt yêu đương rồi kết hôn, ánh mắt dùng quá cao, nhung ít nhất không thể kém hơn anh, nhất định phải có trách nhiệm, gặp chuyện thì phải biết bảo vệ em trước.”
“Quá khứ mấy năm, em coi như nhìn lầm, bị một tên lưu manh làm chậm trễ, về sau em đừng để trong lòng.
MũiHứa Khả chua xót, vừa muốn cười vừa muốn khóc.
Cô nhớ tới lúc trước bị bắt nạt ở trường, nghe nói Hạ Sâm là trùm trường nổi tiếng trong thành phố, giỏi đánh nhau.
Một lần Hạ Sâm thấy cậu em bên cạnh anh ta nói Hứa Khả xinh đẹp, anh ta không nói gì cả, sau đó cô vọt tới trước mặt anh ta, nói phải làm bạn gái của mình, lúc ấy Hạ Sâm sửng sốt, không thể diễn tả được biểu cảm nhìn cô.
Nhưng anh ta vẫn ngầm đồng ý, hơn nữa từ đó về sau thật sự bảo vệ cô, vì giúp cô mà đánh người, bị tổng vào tù. Anh ta luôn nói lý với cô, bảo cô không được chơi với mấy tên côn đồ đó.
Mà hiện tại anh ta lại tiếp tục nói đạo lý.
Ký ức đã mơ hồ, giờ phút này bị cảnh tượng đó bao phủ, Hạ Sâm của quá khứ đã biến mất, thay vào đó là một Hạ Sâm trưởng thành đứng trước mặt.
Hứa Khả rất cảm kích anh ta.
Quá khứ hay hiện tại vẫn vậy.
“Quên nói với anh, em có bạn trai.” Thừa Khả dừng lại một chút, bổ sung: “Chuyện nằm ngoài dự tính.”
“Có bạn trai?” Hạ Sân trầm mặc, “Thật tốt.”
“Anh ấy xuất sắc hơn anh, có tiền, sự nghiệp thành công, dối xưa với em rất tốt, dù sao chỉ cần về sau em không chọc phải nhân vật qúa lợi hại, anh ấy đều có thể giúp em.”
“Rất tốt.” Hạ Sâm nói, “Ánh mắt tiến bộ là chuyện tốt, yêu đương cùng học tập cũng tốt, về sau tìm được một công việc tốt.
Hứa Khả lại hỏi hắn: “Sau này anh có tính toán gì không?”
“Ngồi tù một lần, không thể đi học được, đi làm công cũng khó, ở thành phố tìm chút chuyện gì đó làm, dù sao cũng phải kiếm tiền nuôi sống bản thân, sau này lại tính làm cái khác.”
Hứa Khả mỉm cười, chân thành chúc anh ta: “Vậy chúc anh về sau mã đáo thành công, mọi chuyện thuận lợi, mọi thứ trở thành sự thật.”
Tạm biệt, những ngày tháng niên thiếu của cô.
Chàng trai cô từng thích khi còn ở tuổi thiếu niên, lúc tỏ tình với anh ta là lần dũng cảm nhất trong cuộc đời của cô, cho dù không phải lưỡng tinh tương duyệt*, nhưng chàng trai này thật sự đã cho cô tia nắng trong những tháng ngày tăm tối.
* Lưỡng tình tương duyệt – hai đều có tình cảm với nhau
Mà hiện tại cô đã có một chiếc ô nguyện ý che mưa chắn gió cho mình.
Mong rằng chàng trai dũng cảm năm đó có thể tiến về phía trước, không bao giờ sợ hãi, đi ra từ trong bóng đêm, xua tan khói mù, đón nhận một cuộc sống tốt đẹp.
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 98
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...