Có lẽ bởi vì nói chuyện, Chu Đại mới biết được suy nghĩ trong lòng Hứa Khả, suốt một tuần anh cũng không làm ra hành vi vượt rào nào với cô.
Gần đây anh rất bận, bệnh viện nhiều bệnh nhân, mỗi ngày đều đi sớm về trễ.
Buổi tối hôm nay, mãi 11 giờ Chu Đại mới từ bệnh viện về, mới vừa lên lầu liền nghe thấy tiếng Hứa Khả chơi game.
“Chơi giỏi quá.”
“Các anh em, quá tuyệt.”
“Lục Hàng, 11 giờ rồi, ngày mai cậu không không phải đi thực tập sao? Nếu không đêm nay chơi đến đây thôi.”
Chu Đại nhấc mắt lên nhìn qua, cửa vẫn chưa đóng.
Anh đi qua, dừng lại ở ngoài cửa: “Hứa Khả, còn chưa ngủ sao?”
Lục Hàng đã offline, những người khác cũng không chơi nữa, Hứa Khả nghe thấy giọng nói của Chu Đại thì rời khỏi giao diện trò chơi, đi qua mở cửa.
“Chú về rồi.”
“Ăn cơm chưa?”
Hứa Khả gật đầu.
Chu Đại đưa điểm tâm trong tay cho cô: “Nếu đói bụng thì ăn một chút, ăn không hết thì để đến ngày mai.”
Hứa Khả tự nhiên cầm lấy điểm tâm, mỗi buổi tối, cho dù về lúc nào, Chu Đại cũng sẽ mang thứ gì đó cho cô, trước 12 giờ cô chưa ngủ thì trực tiếp mang lên lầu cho cô ăn, hơn 12 giờ thì để trong tủ lạnh.
Cô dường như đã trở thành một thói quen của Chu Đại.
Hứa Khả ngẩng đầu đánh giá sắc mặt của anh, thấy anh có chút mệt mỏi, hỏi: “Gần đây chú rất bận sao?”
“Bệnh viện có hơi nhiều việc, ngày thường em muốn ăn gì thì có thể gọi dì Lâm, nhờ dì đến đây giúp em nấu ăn. Gần đây ở lớp phụ đạo như thế nào?”
“Khá tốt, bọn nhỏ rất nghe lời.”
Đổi lại là trước kia, Hứa Khả sẽ không có kiên nhẫn tiếp xúc với trẻ em, cảm thấy rất ầm ĩ cùng phiền toái, nhưng phụ đạo trong những lớp đó, bọn nhỏ đặc biệt thích tìm cô nói chuyện, hồn nhiên đơn thuần, thời điểm tiếp xúc rất nhẹ nhàng.
Cô rất hưởng thụ khoảng thời gian làm gia sư.
“Cuối tuần tôi được nghỉ một ngày, em muốn đi đâu chơi đến lúc đó tôi đưa em đi.”
“Được.” Hứa Khả đồng ý một cách sảng khoái, “Không còn sớm nữa, chú mau đi nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Chu Đại lẳng lặng nhìn cô, ánh mắt rất sâu: “Hứa Khả…”
“Hả?”
Chu Đại xoa đầu cô: “Buổi tối chơi game ít thôi, đi ngủ sớm một chút, tốt cho cơ thể.”
“Biết rồi.” Hứa Khả bĩu môi, cảm thấy người này rất phiền, lúc nào cũng muốn quản cô.
Nhưng được ăn ké, hiện tại cô rất ít khi phản bác lời nói của Chu Đại.
“Cảm ơn điểm tâm của chú, ngủ ngon.”
Chờ cửa phòng đóng lại, Chu Đại đứng một lúc rời mới lắc đầu rời đi.
Đúng là đồ vô tâm.
***
Hứa Khả cùng Chu Đại hẹn đến nông trại Chu Thiên làm tiệc nướng BBQ ở bên ngoài, thứ sáu hôm nay, buổi chiều Lục Hàng đột nhiên nhắn tin cho cô.
“Có rảnh không? Online.”
Hứa Khả: “Tớ đang phụ đạo cho học sinh, hiện tại không rảnh, buổi tối chơi đi. Không phải cậu đang đi thực tập sao? Sao lại có thời gian rảnh chơi game?”
“Tâm trạng không tốt.” Lục Hàng trả lời rất ngắn gọn.
Hứa Khả im lặng một lúc, hỏi: “Không có việc gì chứ?”
Lục hàng trả lời một nhãn dán bi thương.
“Làm sao vậy?” Hứa Khả tiếp tục hỏi.
Sau khoảng mười phút, Lục Hàng mới trả lời: “Bởi vì chuyện chơi game, cãi nhau với bạn gái.”
Cãi nhau sao?
Ánh mắt của Hứa Khả thay đổi, người thẳng tắp, lọc ra rất nhiều câu trả lời ở trong đầu, cuối cùng cân nhắc dùng từ, nói: “Nếu cãi nhau thì cần phải nói chuyện để giải quyết vấn đề. Con gái đều tương đối mẫn cảm, có khả năng do cậu chơi game nên cảm thấy bị xem nhẹ. Nhưng cậu cũng không sai, mỗi ngày thực tập bận rộn như vậy, dù sao cũng phải tìm chút chuyện để thả lỏng một chút. Cậu cố gắng nói chuyện với cô ấy, sẽ hiểu thôi.”
“Cô ấy không hiểu, bọn tớ cãi nhau cũng không phải ngày một ngày hai. Quên đi, không nói nữa.” Trong giọng nói của Lục Hàng lộ rõ sự bực bội: “Buổi tối tìm cậu chơi game.”
Hứa Khả không có trả lời lại, chuẩn bị buổi tối công kích.
Cô gần như đã nắm vững kiến thức lý thuyết, lúc người đàn ông cãi nhau với bạn gái chính là thời điểm tốt nhất để tấn công, nhưng không thể nóng vội, nhất định phải biểu hiện bản thân lơ đãng quan tâm cùng dịu dàng, săn sóc, bất tri bất giác có thể xen vào tình cảm không còn kiên định của người khác.
Cô vừa mới đặt điện thoại xuống, cậu bé mập cầm sách bài tập chạy tới: “Cô Hứa ơi, cô đang trả lời tin nhắn của bạn trai sao?”
Hứa Khả nghiêm túc nói với cậu bé: “Bạn nhỏ không nên tò mò chuyện của người lớn, phải học tập thật tốt có biết không?”
Cậu bé mập nói: “Nhưng cô Hứa rất xinh đẹp, em chưa từng gặp qua bạn gái nào xinh đẹp như cô, bạn trai cô cũng rất đẹp trai. Em đang quan tâm đến cô, nhưng nếu chỉ đẹp trai mà đối xử không tốt với cô thì phải làm sao?”
“Cô Hứa dịu dàng như vậy, nhất định phải phải tìm một anh trai có trách nhiệm, đối xử tốt với cô.”
Cậu bé mập nói chuyện rất rành mạch, nói xong còn nhìn vào mắt Hứa Khả, hỏi: “Cô Hứa, chú kia có đối tốt với cô không? Hai người kết hôn rồi sao?”
Cậu bé mập thừa dinh dưỡng, nhưng tuổi còn nhỏ nên nhìn qua rất đáng yêu, tính cách cũng hòa đồng, bị cậu bé khen, trong lòng Hứa Khả rất tự hào, nhịn không được véo má cậu bé: “Giờ học không thể hỏi chuyện riêng, biết không?”
“Vậy em có thể hỏi lúc tan học không?”
Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Chương 51
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...