Mục Vỹ vừa nói dứt câu, đã xông lên trước.
“So về kiếm thuật, không lẽ ngươi không biết kiếm ý của Mục Vỹ ta ư!"
“Kiếm ý của Mục Vỹ ngươi là cái thá gì chứ! Dưới áp lực của cảnh giới thì ngươi chỉ là một tên ăn hại thôi".
“Ta có phải là tên ăn hại hay không chưa tới lượt ngươi đánh giá".
Mục Vỹ mim cười, rút kiếm Thanh Khuyết ra. Hắn công khai công kích hai nhà Uông, Điêu, lần này là liên quan đến sự tồn vong của nhà họ Mục.
Không còn gì để che giấu nữa.
“Giết!"
Uông Thanh Phong khế gầm lên một tiếng, sau đó lao thẳng tới. Thanh trường kiếm đã dính chặt vào tay hẳn ta như đã hoá thành một phần của thân thể, sát khí ngất trời tuôn ra.
“Cút ngay!"
Mục Vỹ giơ tay lên, tuỳ ý vung kiếm Thanh Khuyết lên chém một đường, kiếm khí mềm dẻo bản vẽ phía Uông Thanh Phong.
“Bảo ta cút ư? Ngươi mới phải cút!”
Uông Thanh Phong giơ kiếm lên, kiếm khí mạnh mẽ xông thẳng lên trời
Cheng cheng..
Một chuỗi âm thanh vang lên, thanh trường kiếm trong tay Uông Thanh Phong rơi xuống đất, còn mười đầu ngón tay của hẳn ta đang chảy máu đầm đìa.
Một kiếm!
Sao có thể?
Uông Thanh Phong đứng ngây ra tại chỗ nhìn Mục Vỹ.
Hắn ta vất vả tu luyện mấy tháng trời, dồn toàn sức lực, củng cố nền móng, đột phá tới cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất, chỉ còn kém một cấp nữa là tiến vào cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ hai, vậy mà vẫn chưa phải là đối thủ của Mục Vỹ.
Đây là điều mà hẳn ta không thể nào chấp nhận được.
Hắn ta là thiên tài, đồng thời là thầy giáo số một của thành Bắc Vân.
Mục Vỹ là cái thá gì chứ! Hẳn chỉ là một tên vô dụng dựa vào Tân Mộng Dao để loè thiên hạ thôi
“Sao? Còn muốn đấu nữa không?”
“Có!"
Bàn tay đầm đìa máu của Uông Thanh Phong chợt nắm chặt, tiếng răng rắc vang lên từ đôi bàn tay hắn ta.
Kiếm thuật thì hắn ta thua, nhưng sức mạnh thì Mục Vỹ mới là cảnh giới tầng thứ chín của thân xác, chắc chắn không bì được với hẳn ta.
"Đúng là chán sống mà!”
Thấy Uông Thanh Phong vẫn muốn tiếp tục, Mục Vỹ cười lạnh.
Bụp...
Một âm thanh trầm thấp vang lên, lần này, Mục Vỹ không chút lưu tình, đồn toàn lực tấn công
Qua một thời gian điều dưỡng cùng với thần lực được rớt vào người, cơ thể của hẳn đã gần như hoàn hảo.
Từng quyền, từng chiêu thức của hắn đều cho thấy sức mạnh bùng phát dung hợp hoàn mỹ.
Ken két..
Một âm thanh vang lên, Uông Thanh Phong lộ ra vẻ đau đớn, hắn ta không nhịn được nghiến răng.
Đau!
Cơn đau kịch liệt từ đôi bàn tay truyền tới khắp cánh tay hắn ta.
Hắn ta chỉ cảm thấy đôi tay mình như đang run rẩy.
Còn huyệt Nội Quan được mở ra thì như đang không ngừng tan vỡ.
"Không!"
Lúc này, Uông Thanh Phong thấy có một luồng cảm giác vô lực bật ra từ từng bộ phận trong người mình.
Hắn ta chưa từng có cảm giác chấp chới không có chỗ bám víu như thế này bao giờ.
Thiên tài hay ăn hại chỉ khác nhau ở khái niệm thôi, nhưng là ở khái niệm của người khác”.
Thấy Uông Thanh Phong có vẻ mặt như con cá chết, Mục Vỹ không nhịn được cười, trong lòng hắn không có một chút thương xót nào.
Nhà họ Mục bây giờ là nhà của hắn, hắn không cho phép ai phá hoại.
“Phong Nhi.”
Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Uông Thanh Phong, Uông Đông Vũ tái mặt, nhưng bị Tân Thời Vũ chặn lại, nên không thể làm gì được.
Tăn Thời Vũ đã đột phá đến tầng thứ bảy, nên không hề có chút áp lực nào khi đối phó với ông ta và Điêu Chấn Vân.
“Mục Phong Nguyên, Mục Phong Thanh, hai ông hãy giết Mục Vỹ ngay cho ta, ngay lập tức!”
Mắt Uông Đông Vũ như sắp rơi ra ngoài, ông ta gằn giọng nói.
Nghe thấy vậy, Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh liếc mắt nhìn nhau, sau đó xông tới chỗ Mục Vỹ.
Trông thấy bọn họ, Mục Vỹ chỉ thấy buồn cười.
Hai người họ đều là người nhà họ Mục, nhưng bây giờ lại nghe lệnh của người ngoài, ra tay với hắn.
Vì lợi ích của bản thân, họ đã phản bội lại gia tộc. Loại người này đáng phải chết.
"Được!"
Đối diện với Mục Vỹ, Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh đây lửa giận.
Nếu không tại Mục Vỹ, bây giờ bọn họ vẫn là đại trưởng lão và nhị trưởng lão của nhà họ Mục, chứ không phải lo trước sợ sau, ăn nhờ ở đậu như giờ, điều này khiến họ khổ sở mà không dám nói ra.
“Lên!"
Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh nhìn Mục Vỹ với ánh mắt căm thủ.
Mục Phong Nguyên vốn là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ ba, đã mở huyệt Túc Tam Lý, huyệt khiếu ở' giữa hai tay hai chân đã tụ tập chân nguyên, thân thể, vô cùng nhanh nhọn, đòn tấn công cũng đa dạng kỳ lạ.
Còn Mục Phong Thanh cũng đã là cảnh giới Linh. Huyệt tăng thứ hai nhiều năm, đôi cánh tay của lão ta chứa đây sức mạnh bùng nổ.
Bây thế thành công, không được thất bại.
bọn họ cùng bắt tay hành động, chỉ có
Hơn nữa lần trước, Mục Vỹ đã lấy phương thức luyện chế đan dược tam phẩm ra để đổi lấy tính mạng của bọn họ với Uông Đông Vũ và Điêu Chấn Vân, điều này cũng khiến bọn họ cảm thấy một mối nguy cơ trí mạng.
Lần hành động này, bọn họ nhất định phải thành công.
Nghĩ vậy, hai người họ lập tức chia việc, tấn công Mục Vỹ.
“Muốn giết phu quân của ta thì phải xem ta có đồng ý không đã chứ!”
Mục Thần
Chương 158
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...