“Ha ha, Thiệu Danh Ngự. Đừng tưởng ta không biết ông đang giở trò gì. Mục Vỹ là con riêng của trưởng tộc nhà họ Mục ở đế quốc Nam Vân. Nửa năm rước cậu ta vẫn còn là một phế vật, đột nhiên quật khởi như vậy. Hai ta đều biết chuyện này có nghĩa là gì mà!"
“Nếu nói trên người cậu ta không có bảo bối gì, cả thiên hạ này không tin, ông cũng sẽ không tin. Ông đòi diệt nhà họ Mục, trông có vẻ là để báo thù cho cháu nội nhưng thực ra là nhằm vào Mục Vỹ. Ông tưởng ta không biết sao?”
“Phù..."
Nghe Cảnh Ngọc nói vậy, Thiệu Danh Ngự lại thầm thở phào một hơi
Ông ta còn tưởng Cảnh Ngọc đã biết chuyện của Tần Mộng Dao, nào ngờ lão lại nhắc tới Mục Vỹ.
Thiệu Danh Ngự chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.
“Ha ha... Cảnh trưởng lão yên tâm. Ta chỉ cần Mục Vỹ chết, ông muốn lấy bảo bối gì của cậu ta phải xem nẵng lực của ông. Ta tuyệt đối không can dự và”
“Mong là như vậy!"
Cảnh Ngọc thấy vẻ mặt Thiệu Danh Ngự trở nên hưng phấn, mặc dù nghỉ hoặc trong lòng nhưng vẫn gật đầu.
Hiện giờ trong thành Bắc Vân, ngoài Mục Vỹ ra còn ai đủ khả năng khiến Thiệu Danh Ngự bỏ nhiều công sức như vậy?
Báo thù cho cháu nội ông ta?
Người khác sẽ tin, nhưng đánh chết Cảnh Ngọc cũng không tin.
Lão hiểu rất rõ Thiệu Danh Ngự. Ông ta chắc chắn sẽ không mời nhiều thy luyện đan từ Thánh Đan Tông tới giúp như vậy chỉ gì cháu nội bị người ta lấy mạng.
Rốt cuộc là vì cái gì?
Tin tức thiếu trưởng tộc nhà họ Mục - Mục Vỹ sắp thành thân với đại tiểu thư nhà họ Tân - Tân Mộng Dao được lan truyền rộng rãi.
Cuối cùng, hai nhà Mục Tân đồng thời tuyên bố với toàn thành, tin tức này là sự thật!
Trong nhà họ Tân đã bắt đầu giăng đèn kết hoa, chuẩn bị hôn lễ.
Còn nhà họ Mục lại càng gióng trống khua chiêng.
Ngày hôm ấy, ngoài cổng phủ nhà họ Mục có một bóng người đi ngang qua, không nhịn được ngẩng đầu nhìn cảnh tượng vui vẻ trong phủ.
“Mục Vỹ, tại sao ngươi có thể lấy Mộng Dao? Thiên tài số một thành Bắc Vân là ta, là Uông Thanh Phong này. Ngươi chỉ đánh bại Điêu Á Đông đã nổi danh khắp chốn nhưng vẫn chưa khiêu chiến ta. Lần này, ta sẽ cho tất cả người trong thành Bắc Vân thấy, ai mới là người xứng đôi với Mộng Dao.”
Uông Thanh Phong nhìn vào phủ nhà họ Mục lẩm bẩm vài câu rồi quay lưng rời đi.
Hôn sự của nhà họ Mục sẽ trở thành tang lễ.
Ngày thành thân ngày càng tới gần. Nhưng dường như thành Bắc Vân không hề trở nên náo nhiệt hơn, ngược lại còn có chút âm trầm.
Đến cả thời tiết cũng ám đạm. Ngày diễn ra hôn lễ của Mục vỹ và Tần Mộng Dao, bầu trời âm u lạ thường.
Chỉ là hai nhà Mục, Tăn không thèm để ý tới điều này, vẫn náo nhiệt chuẩn bị cho hôn lễ.
Đội ngũ đón dâu rời khỏi nhà họ Mục xuất phát
tới nhà họ Tần. Các gia tộc có tiếng tăm trong thành Bắc Vân đều tỏ ý chung vui.
Chỉ riêng nhà họ Điêu và nhà họ Uông lại đóng chặt cửa không ra, bên ngoài cổng lớn vắng vẻ lạnh lão.
Mọi người đều đoán trước được thái độ này. Dù sao trước giờ hai nhà Điêu, Uông và hai nhà Tân, Mục vẫn luôn xích mích, tranh đấu suốt mấy chục năm ở thành Bắc Vân.
Có thể nói, phần lớn nguyên nhân tổ chức hôn sự lần này của nhà họ Tần và nhà họ Mục là để liên thủ triệt để, bắt tay chống lại hai nhà Uông, Điêu.
Đại hôn bắt đầu. Sau khi bái thiên địa, con cháu dòng chính của hai nhà Mục, Tần ăn uống linh định đến nửa ngày sau mới ngừng.
Bầu trời ngày càng tối săm, thậm chí còn mưa lâm râm.
Trong đêm tối, một bóng người lắng lặng rời khỏi nhà họ Mục, dọc qua phố lớn ngõ nhỏ chạy tới phủ nhà họ Uông.
“Thế nào rồi?”
“Phần lớn người nhà họ Mục và nhà họ Tân đều uống say mèm, chỉ còn hơn chục hộ vệ phân tán ở các. tòa viện phụ trách canh gác!”
"Rất tốt, ngươi cứ tiếp tục theo dõi. Chúng ta sắp hành động rồi”
Nghe được tin này, Uông Thanh Phong không nén nổi hưng phấn đi vào trong đại viện.
Hắn ta đi tới bên cạnh phụ thân thì thầm vài câu.
Uông Đông Vũ mừng rõ, nhìn mấy trắm võ giả nhà họ Uông ở trước mặt, hai mắt sáng rực.
“Các vị, hôm nay là thời cơ nhà họ Uông chúng ta trở thành bá chủ thành Bắc Vân. Chúng ta phải giết sạch người nhà họ Mục, chiếm đoạt tất cả bảo bối có thể tìm được”.
“Nhớ lấy, hành động phải nhanh gọn, thu bảo bối của nhà họ Mục vẽ tay trước nhà họ Điều một bước”.
“Rõ!"
Giọng nói trầm thấp truyền ra. Mưa to xối xả trút xuống mặt đất.
Cùng lúc đó ở trong nhà họ Điêu, từng bóng người di chuyển trong đêm mưa. Mục đích của bọn họ cũng giống nhà họ Uông, đều nhằm vào nhà họ Mục.
Giờ phút này, bên ngoài cổng lớn nhà họ Mục giăng đèn treo hoa khắp nơi. Bốn hộ vệ đứng gác. ngoài cổng mặt mũi ửng đỏ, cười nói ầm ĩ.
Bọn họ không hề biết tới hiểm nguy ẩn giấu trong đêm mưa này.
Vù vù vù vù...
Tiếng xé gió liên tiếp vang lên. Mũi tên đâm rách cổ họng bốn hộ vệ, chết ngay tức khắc.
Tiếp đó, hàng nghìn bóng người xông ra trong màn mưa. Tiếng bước chân lặng lẽ bị tiếng mưa át đi.
“Giết!"
Khi bọn họ xông vào đại viện nhà họ Mục, đều sững sờ.
Cả khoảng sân nhà họ Mục không có lấy một bóng người, chỉ có mấy chục bàn tiệc rượu.
Vù vù vù...
Đúng lúc này, bốn tiếng xé gió đột nhiên vang lên. Từng mũi tên lao ra, nhẩm thẳng vào mấy nghìn người ở giữa sân.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt. Võ giả của hai nhà Uông, Điêu bị tập kích bất ngờ, nhanh chóng trở nên hỗn loạn.
“Đừng hoảng, giết”
Lần này, Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ đều dẫn các cao thủ tỉnh anh của gia tộc đến đây. Sau khi gần trăm người bị mưa tên đánh gục, hai người ra lệnh tiến hành phòng ngự, bắt đầu phản kích.
Mục Thần
Chương 156
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương tiếp
Loading...