Cả thế giới như thể dừng lại ở ngay giây phút này, toàn bộ học sinh đều giương mắt đờ đẫn, trong khoảnh khắc này bọn họ đều nghĩ Lê Nhu đang nói đùa, nhưng ngay sau đó Lê Nhu lại lộ vẻ hung ác tiếp tục to tiếng nói: "Lúc trước vào lớp mười hai ở trường thực nghiệm, Thẩm Ý uống rượu gây sự đâm chết người. Khi đó anh ta vị thành niên, gia đình chỉ cần bồi thường một trăm năm mươi nghìn, nhưng anh tôi vừa đủ mười tám tuổi, chính vì cùng anh ta uống rượu, bị liên lụy phải ở tù ba năm! Anh ta nghỉ học nửa năm, không thể học ở trường trung học thực nghiệm nữa mới trường trung học số 1!"
Lúc này vừa tan học, cơ bản là mọi người cũng chưa đi, lời nói của Lê Nhu không khác gì một tiếng sấm, chấn động khiến tất cả mọi người sững sờ.
Thẩm Ý đâm chết người... Là tội phạm giết người... Bồi thường một trăm năm mươi nghìn... Ở ba năm tù...
Từng chữ từng chữ trước mắt đối với học sinh cuối cấp ba mà nói là cực kỳ xa lạ, trong những việc bọn họ từng tiếp xúc, tội ác ghê gớm chẳng qua chỉ là yêu sớm hay thức xuyên đêm mà thôi.
Mà ở một phút trước, có bao nhiêu học sinh đều kêu là thiên lý bất công, nói ông trời thiên vị Thẩm Ý, trong giọng điệu của bạn nam bạn nữ đều mang theo sự ngưỡng mộ. Nhưng chỉ vẻn vẹn trong một cái chớp mắt, cậu thiếu niên mà toàn thể học sinh đều tán thưởng xuất sắc lại có liên quan đến chuyện giết người.
Có người bừng tỉnh lại, nhìn sang Thẩm Ý, những người khác cũng nhôn nhao xôn xao, rồi đồng loạt quay ra sau nhìn.
Trên mặt bọn họ đầy vẻ khiếp sợ không thể tin được, có người nhát gan trong mắt đã toát ra vài phần sợ hãi.
"Thẩm Ý chính là ma quỷ, anh ta có thể giết người, ai biết được một ngày nào đó con dao đó có cắm vào bụng mấy người hay không?" Lê Nhu cười lạnh một tiếng, hàng lông mi của cô ta không ngừng run rẩy, rõ ràng là sợ Thẩm Ý nhưng vẫn hất cao cằm, nói ra hết toàn bộ câu chuyện của Thẩm Ý.
Biến cố xảy ra quá đột ngột, Thẩm Ý không biết là còn chưa có phản ứng hay như thế nào, chỉ là trên mặt đã mất đi nụ cười ban nãy. Nhưng anh không tức giận phẫn nộ, anh vẫn có vẻ như bình thường, dáng vẻ thờ ơ, bàn tay nâng quả bóng rổ, đứng ở góc chéo xa nhất nhìn về Lê Nhu.
Bùi Y Y là người lên tiếng đầu tiên trong lớp, cô tức giận hơn tất thảy những người khác, hét về phía Lê Nhu: "Cô nói bậy!" Cô phủ nhận mọi chuyện Lê Nhu nói, còn giữ chặt nấm đấm muốn đi qua đó, nhưng Thẩm Ý đưa tay ra kéo cô lại.
Lê Nhu nhịn không được cơn tức trong lòng nên mới tới đây, cô ta biết Thẩm Ý thi đứng hạng nhất cả khối, cũng biết anh sẽ tham gia thi đấu bóng rổ. Cô ta quen biết Thẩm Ý từ rất sớm, tất nhiên cũng biết rõ Thẩm Ý ưu tú biết bao nhiêu, giỏi giang hơn bất kỳ người nào.
Mặc dù lần trước trong cánh rừng nhỏ đã bị cảnh cáo mạnh bạo, nhưng cô ta vẫn không thể kiềm chế được mà quan tâm tới nhất cử nhất động hàng ngày của Thẩm Ý. Chỉ là bình thường không cam lòng còn thể tìm con đường khác để trút giận một chút, nhưng hôm nay lén lút qua đây, nhìn thấy Thẩm Ý cười với Bùi Y Y, cô ta ghen tức phát điên lên nên chẳng còn màng tới gì cả.
"Tôi không nói bậy, các người có thể đến trường trung thực nghiệm để hỏi, nhưng mặc kệ các người có tin hay không, Thẩm Ý cũng đã liên lụy khiến anh trai tôi phải ngồi tù vì tội giết người!"
Lê Nhu chạy đi.
Một giây, hai giây, ba giây...
Có thể là nửa phút trôi qua, mà cũng có thể là một phút trôi qua, là Thẩm Ý đập bóng xuống, âm thanh vang dội khiến những người khác bừng tỉnh, mọi người mới ý thức được tất cả đều đang nhìn chằm chặp vào Thẩm Ý.
Lớp trưởng hắng giọng, giả vờ ung dung nói: "Cô gái kia cũng không biết học lớp nào, vậy mà lại chạy tới lớp mình tuôn một tràng nói bậy."
Ý của cậu ấy là muốn xoa dịu bầu không khí, hướng ngữ cảnh câu chuyện thành cô gái kia nói bậy, nhưng cậu ấy nói xong cũng chẳng ai lên tiếng. Có vài người đối mặt nhìn nhau, có vài người nháy mắt với đối phương, chẳng ai nói tiếp lời này, và chẳng có ai lên tiếng nữa, mọi người túm năm tụm ba, cúi đầu xì xào bàn tán rời khỏi lớp học.
Bầu không khí trở nên đặc biệt nặng nề khác thường.
Có hai người kéo Ngô Tư Khải ra ngoài, cũng không biết bọn họ nói gì với nhau ở bên ngoài, hơn mười mấy giây sau, gương mặt Ngô Tư Khải đầy khó xử bị đẩy vào trong. Cậu ấy lại nhiều lần do dự, rồi bất chấp khó khăn bước tới nói: "Chuyện kia... Thẩm Ý, hay là cậu làm bài tập với Y Y đi nha, bọn tớ đi luyện tập trước..."
Cậu ấy không nói rõ, nhưng nghe hiểu được ý tứ trong lời nói, có lẽ do mọi người sợ đối diện với Thẩm Ý thì xấu hổ, cũng có lẽ sợ hãi vì tin vào lời nói của Lê Nhu, tóm lại bọn họ không muốn tập luyện chung với Thẩm Ý.
Bùi Y Y rất giận dữ: "Ngô Tư Khải cậu có ý gì!"
Chỉ dựa vào lời nói như vậy, bọn họ đều tin hết sao? Có quá đáng lắm không vậy!
Ngô Tư Khải rất khó xử, môi mềm không nói nên lời, nhưng ngược lại Thẩm Ý ngước hàng lông mi, ném quả bóng cho Ngô Tư Khải, giọng nói không đổi: "Được, các cậu luyện tập cho tốt."
Thẩm Ý đẩy Bùi Y Y ngồi xuống, chính anh cũng ngồi xuống, rút bài thi môn tiếng Anh ra, hỏi cô: "Hôm nay giáo viên giảng em đều hiểu cả chứ? Có chỗ nào không hiểu không?"
Lúc này Bùi Y Y không quan tâm đến điều này, cô vô cùng gấp gáp, "Thẩm Ý anh nhanh chóng phủ nhận đi, Lê Nhu kia hư hỏng không thể tả, lần trước cô ta nói không để anh sống dễ dàng, không được, bây giờ em đi túm cô ta lôi trở lại, để cô ta làm sáng tỏ cho anh!"
Bùi Y Y tức giận hết sức, nhưng vừa đứng lên Thẩm Ý lại lên tiếng: "Bùi Y Y, cô ta không nói sai, đúng thật là anh từng giết người."
Eo Thon - Điềm Dữu Tử
Chương 71
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương tiếp
Loading...