Mọi chuyện xảy ra quá nhanh.
Nhanh đến mức khi Sydel bị hất ra khỏi xe buýt, thậm chí cô còn không kịp chộp lấy ba lô. Mảnh vỡ cửa sổ xe văng vào mặt, cô không kịp nhắm mắt, chỉ kịp đưa tay chắn.
Tiếng phanh chói tai làm rung màng nhĩ, tiếng gió rít lên giữa trời đất, mưa trút xuống dữ dội, tình hình hỗn loạn khiến Sydel không nghe rõ rốt cuộc chiếc xe buýt đã rơi xuống vực hay vẫn đang phanh lại trên đường núi.
Khi bị hất xuống, cô không có thời gian điều chỉnh tư thế, chỉ theo bản năng nắm chặt cái xà beng.
…Vài chục giây sau.
Đầu nhọn của xà beng dễ dàng móc vào vách đá phủ đầy rêu xanh.
Nhưng người đang bám vào vách đá lại không hề dễ dàng.
Mây đen cuồn cuộn, kéo theo tiếng gió rít, và dòng nước mưa rơi ào ạt như trút. Mọi thứ xung quanh trở nên u ám, như bị phủ lên một tấm vải xám, biến thành thế giới đen trắng.
Nước mưa chảy dọc theo vách đá dựng đứng lạnh lẽo, cơn gió dữ dội khiến những cây non nhỏ bé mọc ra từ khe nứt trên vách đá gần tay Sydel đung đưa liên tục. Mặc dù tạm thời treo trên vách đá, nhưng việc giữ vững thân thể rất khó khăn.
Xung quanh toàn là đá trơn trượt, Sydel chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ cơ thể mình bằng cái xà beng, nhưng không tìm thấy điểm tựa để leo lên.
Cũng may là thân hình cô mảnh mai, nếu nặng thêm chút nữa thì có lẽ không trụ được lâu.
Dưới cơn mưa xối xả, Sydel cố gắng ngẩng đầu nhìn lên, những giọt nước mưa lạnh lẽo bắn vào hốc mắt khiến nước mắt sinh lý trào ra.
Cô khó chịu nheo mắt, và chỉ kịp liếc qua vách núi. Khoảng cách từ chỗ cô đến lan can trên đỉnh núi khoảng hơn mười mét.
...Hay là leo lên trên? Nhưng chỉ với một cái xà beng, gần như không thể.
Nếu rơi xuống, từ đây đến mặt đất cũng ít nhất là vài chục mét, không chếc thì cũng tàn phế.
Không thấy bóng dáng của chiếc xe buýt, không biết nó đã rơi xuống trước cô, hay là bị đất đá trôn vùi, hoặc đã an toàn quay đầu cách xa hiện trường tai nạn.
Tóm lại, không có dấu vết của xe buýt.
Điều đó cũng có nghĩa là tạm thời không có hy vọng được giải cứu từ bên ngoài.
Năm ngón tay mảnh khảnh, trắng nõn của cô bám vào vách đá trơn trượt, chỉ mới treo mình trên đó hai phút, cánh tay trái đã bắt đầu run rẩy nhẹ. Sydel hít sâu một hơi, biết rằng không thể kéo dài thời gian thêm nữa.
Cô nhìn xuống chân, tìm một điểm hơi nhô ra để đặt chân, nhưng chỗ này quá nhỏ, cô gái buộc phải nhón chân, thử chạm nhẹ vài lần, rồi mới từ từ di chuyển xuống.
Đầu ngón tay bám vào vách đá cọ xát gây ra cảm giác đau rát, nhưng Sydel không mấy bận tâm, thậm chí cô còn cố ý tìm kiếm những tảng đá thô ráp có lực ma sát lớn để tiếp tục di chuyển từ từ xuống dưới chân núi trong tình trang không nhìn roc bên dưới có gì. Bất chợt, cô nhớ lại một đoạn video từng xem.
Trong video, nhân vật chính tỉnh dậy trên một bề mặt trơn nhẵn, để không rơi xuống vực sâu tối tăm, cô ấy cố hết sức bám lại trên bề mặt, đến mức ngón tay chảy máu đầm đìa.
Khi cô trượt xuống dưới, có lẽ trạng thái sẽ giống như cô gái đó.
Sydel lơ đãng nghĩ, cô chợt nhận ra rằng mình vẫn còn chút tinh thần “tìm niềm vui trong khổ đau”.
Khi Sydel bám vào vách núi, điện thoại của cô đã rơi khỏi túi áo, có lẽ đã rơi xuống chân núi. Từ vị trí này không nhìn thấy rõ chân núi, nhưng chắc đó là một khu rừng hay gì đó.
Dù vậy, Sydel không quá lo lắng.
Dù điện thoại rơi xuống, có lẽ đã hỏng, nhưng tối nay cô có hẹn với giáo sư. Nếu cô mất tích, chắc chắn sẽ có người báo cảnh sát.
Đợi đến khi cảnh sát điều tra, họ sẽ nhanh chóng tìm ra địa điểm xe buýt gặp nạn, việc cứu hộ sẽ không xa nữa.
Điều duy nhất cần lo lắng là liệu vào ban đêm dưới chân núi có lạnh hay không.
Sydel nhớ rằng trong ba lô của cô có một chiếc chăn mỏng, không biết có bị ướt mưa không. Khi xuống đến chân núi, cô sẽ tìm thử.
Nhân tiện, cô sẽ mang theo Annabelle.
Sau khi di chuyển xuống dưới thêm một lúc, Sydel dừng lại nghỉ ngơi vài phút trên vách đá, suy nghĩ qua tất cả mọi chuyện, cảm thấy an tâm rồi mới tiếp tục leo xuống.
Trên vách đá xuất hiện một vệt máu mờ mờ.
Lòng bàn tay chắc hẳn đã bị trầy.
Lúc này, Sydel không bận tâm đến những cơn đau nhỏ nhặt ấy. Mái tóc vàng của cô ướt sũng rũ xuống vai, cảm giác lạnh buốt làm cô khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì khác.
Lông mi cô khẽ run, ngăn không cho nước mưa rơi vào mắt.
Trong sắc trời tối đen, bên mép vách đá dựng đứng, giữa đám cỏ và cây con bị gió thổi đổ nghiêng đổ ngả, lờ mờ thấy một bóng hình mảnh mai đơn độc.
Số 28, thị trấn Higashi, Thành phố Tokorozawa, tỉnh Saitama, ngoại ô Tokyo.
Bên trong ngôi nhà phủ đầy bụi, trên ghế sofa có một cô gái tóc đen không hề phù hợp với khung cảnh xung quanh.
Tomie chán chường nhìn vào chiếc TV đang từ từ bật lên, màn hình hiển thị hình ảnh đen trắng.
Cô ta không mấy hứng thú, chỉ định xem cho qua thời gian.
Đĩa DVD còn chưa bắt đầu phát, Tomie uể oải ngáp một cái.
Lúc này, cô ta vẫn chưa để ý đến một đôi tay nhợt nhạt, không chút máu, giống như rắn trườn, lặng lẽ vươn ra từ bóng tối phía sau, tiến đến chạm vào má cô ta.
Đúng như Sydel dự đoán, chỉ sau vài phút, cô đã xuống đến chân núi.
Sydel nhẹ nhàng thở phào, xoa xoa đôi má lạnh cứng, lau nước mưa trên mặt, vắt mái tóc vàng ướt sũng, rồi buộc tạm thành một búi và nhét vào cổ áo.
Tay trái quả nhiên bị trầy xước, nhưng chưa đến mức máu chảy đầm đìa. So với dự đoán, tình hình có vẻ khá hơn, lòng bàn tay trắng nõn và các đầu ngón tay chỉ đỏ ửng, phủ đầy những vết trầy nhỏ do cọ xát với đá.
Sydel nhìn lòng bàn tay vài giây, rồi cũng không mấy bận tâm. Khi cô định quay lại để nhìn khung cảnh dưới chân núi, đột nhiên cô nhận ra điều bất thường.
Mưa đã ngừng.
Sydel lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
Những đám mây đen cuồn cuộn trên bầu trời cũng đã dừng lại, không còn tiếng gió, mưa đã biến mất, mọi thứ xung quanh chìm vào sự tĩnh lặng chếc chóc, như thể trong chớp mắt, cô đã bước vào một không gian khác.
Xung quanh cô trở nên khô ráo, ngay cả không khí cũng không còn chút ẩm ướt nào.
Sydel: “...” Đệch.
Cô đã… đến nơi nào thế này?
Cô chớp mắt vài cái, bỗng dưng không muốn quay lại nhìn cảnh tượng phía sau mình.
Nhưng điều đó là không thể. Sydel thầm thở dài, sau khi chuẩn bị tinh thần, cô quay lại và ngẩng đầu lên.
Cô nhìn thấy… một căn nhà cổ khó có thể diễn tả được.
Bên cạnh ngôi nhà cổ là những khoảng rừng rộng lớn, nhưng những cánh rừng ấy có vẻ chỉ là ảo ảnh, mang theo một quầng sáng mờ nhạt, như thể không cùng tồn tại trong cùng một không gian với ngôi nhà cổ này.
Ở một nơi mà Sydel không thể nhìn thấy, giữa một dòng suối dưới chân núi, một chiếc điện thoại đang nằm im lặng ở đó.
Đó là điện thoại của cô, màn hình vừa sáng lên. Một số điện thoại không tồn tại đang ra sức gọi đến chiếc điện thoại của cô, nhưng tất cả chỉ là vô ích.
Số điện thoại không tồn tại ấy… chính là số điện thoại của Sydel.
Nhưng con q/ủy đang có ý định gieo rắc lời nguyền lại như thể bị một thế lực vô hình ngăn cản.
Ở Tokyo, trong một căn hộ nào đó, bên trong nhà tắm, một thi thể phụ nữ khô quắt đang nằm trong bồn tắm.
Trong tay xác chếc là một chiếc điện thoại, chiếc điện thoại đang cố gọi cho Sydel, nhưng chỉ nhận được một thông báo trả lời:
“Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không nằm trong vùng phủ sóng…”
Sydel lặng lẽ nhìn ngôi nhà cổ không hề ăn nhập với khung cảnh, rồi lại liếc nhìn không gian mờ ảo, méo mó xung quanh, đột nhiên hiểu ra.
Bây giờ cô không còn ở Nhật nữa.
Hoặc có thể nói, cô hiện đang ở ranh giới giữa Nhật Bản trong hiện thực và một khu vực kinh khủng bị bóp méo và không tồn tại trong thực tế.
Đó chính là một thế giới vô tận, đầy rẫy những điều chưa biết mà Sydel đã từng thoáng nhìn thấy một góc của nó khi cô 12 tuổi.
Bí Kíp Sinh Tồn Trong Thế Giới "Truyện Lạ Khắp Nơi"
Chương 109
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương tiếp
Loading...