Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đã ở trong rừng bôn ba suốt thời guan
qua, dọc theo đường đi, hai người cũng đã gặp qua vài lần ngăn
chặn, nhưng đều bị bọn họ xử lý gọn gàng.
Sở Diệp đùa nghịch la bàn, thần sắc biến ảo một chút nói: “Tới
một con cá lớn.”
Lâm Sơ Văn nhìn thoáng qua la bàn, nói:
“Chiến Tướng cấp 9?”
Sở Diệp gật đầu, nói; “Đúng vậy, hẳn là một lão nhân, không tiến
được đến Vương giai lại không muốn chết, đại khái là muốn lấy
được Duyên Thọ dược tề cùng tâm đắc tu luyện của Ngũ Độc lão
tổ, nên mới tới đây."
“Nếu gặp phải, sợ là sẽ có một trận đánh ác liệt.” Lâm Sơ Văn
nói.
Hắn cùng A Diệp trên tay tuy Hồn Thú có không ít, nhưng nếu đối
chiến với Hồn Thú Chiến Tướng cấp 9, đối với hai người mà nói
vẫn là có chút khó khăn.
Sở Diệp cau mày, nói: “Không thể cứng đối cứng.” Nếu nháo lớn,
người bất lợi là bọn họ.
Hiện tại người truy kích bọn họ là rất nhiều, bọn họ cũng không
thể ở một chỗ dừng lại quá lâu, người tìm bọn họ người quá
nhiều, một khi hành tung bại lộ, có khả năng sẽ gặp phải đại
lượng Hồn Sư đuổi giết.
“Bảo Mặc Nắm cùng Tiểu Bạch hợp tác đem tên Hồn Sư kia giết
đi.”
Từ la bàn biểu hiện thì có thể thấy tên Hồn Sư kia, đã bắt đầu có
dấu hiệu khí huyết suy kiệt, chiến lực cũng đã giảm nhiều, Hồn
Thú thì khó đối phó, nhưng Hồn Sư thì đã suy kiệt, vậy nên đem
Hồn Sư xử lý trước sau khi Hồn Sư chết thì Hồn Thú cũng sẽ bị
phản phệ, đến lúc đó, bọn họ liền có thể dễ như trở bàn tay mà
hạ sát cả hai.
“Đánh lén?” Tiểu Bạch nhìn Sở Diệp nói.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng là đánh lén."
Tiểu Bạch nhìn Sở Diệp, ngạo nghễ ngẩng lên gương mặt mèo
ra, bất mãn nói: “Bổn tọa đường đường là Bạch Hổ, ngươi cư
nhiên lại bảo ta làm loại này lén lút này, ngươi cũng quá hỗn
trướng rồi đó."
Sở Diệp mắt trợn trắng, có chút ghét bỏ nói: “Ngươi nếu có thể
một móng vuốt cào chết đối phương, thì ta cũng sẽ không sử
dụng cách này."
Tiểu Bạch buồn bực nói: “Đều là ngươi vô dụng, ngươi nếu là
Hồn Vương, ta đã không phải như bây giờ."
Sở Diệp bĩu môi, nói: “Ta nếu là Hồn Vương, thì đã có một đống
Hồn Thú có phẩm tướng ưu việt xếp hàng chờ ta tuyển, lúc đó ta
còn phải hảo hảo suy xét xem có muốn thu ngươi thành Hồn Thú
hay không đó...."
Tiểu Bạch tức khắc cảm giác chính mình bị mạo phạm, nổi trận lôi
đình, “Ngươi tên ngốc này, bổn tọa đường đường Bạch Hổ, đừng
nói ngươi là Hồn Vương, dù ngươi chính là Hồn Hoàng thì có thể
thu bổn tọa làm Hồn Sủng thì đó cũng là vinh hạnh của ngươi đó!"
Sở Diệp xoa xoa đầu Tiểu Bạch, nói: “Được rồi, Bạch Hổ đại nhân
tôn kính, hiện tại tình huống đặc thù, ngươi liền chịu ủy khuất một
chút đi."
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Sở Diệp một cái, cố mà đồng ý theo
cách làm của Sở Diệp.
La bàn có thể xác định được hành tung của người truy tung, nên
Mặc Nắm chỉ cần mang theo Tiểu Bạch chờ kẻ kia tới là được.
Mặc Nắm hóa thành một đoàn bóng ma, bao trùm lên trên người
Tiểu Bạch, Tiểu Bạch trong nháy mắt liền không còn bóng dáng.
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp có chút lo lắng nói: “Sẽ không có vấn
đề gì chứ.”
Sở Diệp cười, nói: “Yên tâm đi, sẽ không.”
Tiểu Bạch tuy rằng cấp bậc thoáng thấp một ít, nhưng lại có huyết
mạch cao cấp, mặc dù là chính diện chống đỡ đánh không lại, thì
Mặc Nắm cũng sẽ hiệp trợ nó lui về an toàn.
Tiểu Bạch cùng Mặc Nắm dựa theo Sở Diệp chỉ dẫn, nhanh
chóng đến mục đích phục kích.
Thân thể Tiểu Bạch đã được Mặc Nắm bao phủ, hơi thở hoàn
toàn đã bị che lấp.
Tiểu Bạch cùng Mặc Nắm giấu mình trong rừng cây, chờ mục tiêu
đến.
Một lão giả cưỡi ở trên lưng một con Tử Đồng Vân Dực Hổ, đang
băng qua cánh rừng.
“Bọn họ đã trốn đi đâu? Hẳn là ở phụ cận.” Lão giả nhìn pháp khí
truy tung trên tay.
Tử Đồng Vân Dực Hổ ẩn ẩn cảm giác được có cái gì đó không
ổn, nên tả hữu nhìn xung quanh, nhưng lại không phát hiện cái gì.
Tiểu lão hổ lui người lại rồi từ trong rừng cây nhảy ra chỉ trong
chớp mắt đã trảo phá yết hầu của lão giả.
Lão giả nhìn ở giữa không trung đột nhiên nhảy ra một tiểu lão
hổ, liền mở to hai tròng mắt, muốn phản kháng lại nhưng đã
không còn kịp rồi.
Vô số máu tươi từ yết hầu của lão giả cổ phun trào ra, lão giả liền
té xuống đất.
Hồn Sư vừa chết, linh hồn tương liên của Tử Đồng Vân Dực Hổ
đã chịu không nhỏ phản phệ, thần trí mê muội, hạ hộc ra một
búng máu.
Sở Diệp thông qua linh hồn lực thấy một màn như vậy, hơi hơi
gợi lên khóe miệng, thầm nghĩ: Thành, so với tưởng tượng của
hắn tựa hồ là đơn giản hơn một ít.
Thừa dịp Tử Đồng Vân Dực Hổ bị phản phệ, tiểu lão hổ bổ nhào
vào trên người Vân Dực Hổ cắn một ngụm, rồi bắt đầu từng ngụm
từng ngụm mà uống máu.
Tử Đồng Vân Dực Hổ kêu thảm muốn thoát khỏi sự cắn xé của
Tiểu Bạch, nhưng Tiểu Bạch gắt gao cắn không bỏ.
Nhưng dù sao Tử Đồng Vân Dực Hổ cũng là Hồn Thú cấp 9, sức
lực cực đại, tiểu lão hổ vài lần thiếu chút nữa đã bị ném xuống.
Tiểu lão hổ phóng xuất ra uy áp Bạch Hổ, Bạch Hổ là hổ trung chí
tôn, mà Tử Đồng Vân Dực Hổ vừa lúc là có huyết mạch của Hổ
tộc, nên đã chịu uy áp của Bạch Hổ áp chế xuống.
Tinh huyết bị xói mòn, bị cái chết uy hiếp, nên đã khiến cho hung
tính của Tử Đồng Vân Dực Hổ bộc phát ra.
Cả người Tử Đồng Vân Dực Hổ bộc phát ra từng đạo ánh sáng
tím, Tiểu Bạch bị ánh sáng tím công kích nên đã té xuống.
Tử Đồng Vân Dực Hổ rít gào một tiếng, có chút tham lam nhìn
Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch đối với tinh huyết của Tử Đồng Vân Dực Hổ cảm thấy
rất hứng thú, mà đồng dạng Vân Dực Hổ cũng cảm thấy hứng thú
với tính huyết của Tiểu Bạch.
Như cảm giác được Vân Dực Hổ đang suy nghĩ cái gì, Tiểu Bạch
liền tức giận rít gào, lại lần nữa phóng xuất ra huyết mạch uy áp.
Đồng tử cả Vân Dực Hổ đã hiện lên vài phần kinh sợ, nhưng
ngay sau đó lại chuyển hóa thành tham lam.
Hai chỉ lão hổ rít gào, va chạm vào nhau.
Tuy rằng Tiểu Bạch kém đối phương bốn cái tiểu giai vị, nhưng
bởi vì Tử Đồng Vân Dực Hổ đang bị trọng thương, nên Tiểu Bạch
lại có thể vượt cấp khiêu chiến, trong lúc nhất thời Tiểu Bạch đã
chiếm thượng phong, nhưng Vân Dực Hổ rốt cuộc cũng là hung
thú cấp 9, nên trong nhất thời Tiểu Bạch cũng không thể hạ sát
Vân Dực Hổ.
Hai chỉ lão hổ chiến thành một đoàn, hổ gầm, mèo kêu hết đợt
này đến đợt khác.
“Miêu ngao.” Tiểu Bạch tiếng kêu có chút quỷ dị, nghe giống miêu
rống, nhưng lực sát thương lại rất lớn.
Mặc Nắm biến ảo thành đao nhọn, hung hăng đánh sâu vào thức
hải của Tử Đồng Vân Dực Hổ.
Thức hải bị công kích, thần chí của Vân Dực Hổ liền hỗn loạn,
Tiểu Bạch ngay lập tức chớp lấy thời cơ, hung hăng cho Vân Dực
Hổ mấy cào.
Nếu là lúc bình thường thì khi Mặc Nắm công kích bằng linh hồn
lực, cũng chưa chắc có thể tạo được tác dụng lớn như vậy,
nhưng Tử Đồng Vân Dực Hổ vừa mới mất đi chủ nhân, hồn khế
tách ra, thức hải hỗn loạn, nên khi bị Mặc Nắm công kích, liền
biến thành công kích trí mạng.
Tiểu Bạch nhìn thấy ánh mắt tan rã của Vân Dực Hổ tức khắc đại
hỉ, xông lên cắn vào miệng vết thương của Vân Dực Hổ ra sức
hút mấy ngụm máu to.
Sở Diệp sử dụng Thông Cảm chi thuật, nhìn thất tình huống của
tiểu lão hổ thì chớp động hàng mi.
“Tiểu Bạch như thế nào?” Lâm Sơ Văn hỏi.
“Khá tốt.” Vốn dĩ dựa theo ý tưởng của Sở Diệp chỉ cần hạ sát
Hồn Sư là được, còn Hồn Thú thì để nó tự sinh tự diệt, nhưng
hình như Tiểu Bạch lại ra tay với cả hai.
Bất quá, Hồn Sư đã chết, mà Vân Dực Hổ thì nguyên khí đã đại
thương, đây thật ra là thời cơ xuống tay tốt nhất nếu bỏ lỡ vậy
cũng thật đáng tiếc
“Tiểu Bạch hình như rất thích màu của Tử Đồng Vân Dực Hổ.” Sở
Diệp nói.
Lâm Sơ Văn suy tư một chút, nói: “Do máu của con Vân Dực Hổ
kia rất bổ nên Tiểu Bạch mới thích như vậy."
Sở Diệp liếc nhìn Lâm Sơ Văn một cái, nói:“Ngươi biết cái gì
sao?”
Lâm Sơ Văn chớp mắt, nói: “Theo ta được biết, con Vân Dực Hổ
này đã từng từng vào một cái bí cảnh, phát hiện quá một mảnh
Huyết Linh Chi, còn nghe nói trong mãng Huyết Linh Chi kia còn
có tồn tại Huyết Linh Chi ngàn năm, con hổ kia có thể tiến giai là
chính là bởi vì ăn đại lượng Huyết Linh Chi.
Huyết Linh Chi dược lực kinh người, do con hổ kia ăn quá nhiều
nên dược lực trong người vẫn còn chưa tiêu hóa hết."
Sở Diệp có chút kinh hỉ nói: “Ý của ngươi là máu của Vân Dực Hổ
kia, còn tàn lưu lại đại lượng dược lực của Huyết Linh Chi."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Hẳn là như vậy.”
Con Tử Đồng Vân Dực Hổ này vốn là rất có hy vọng tiến giai
Vương cấp, nhưng đáng tiếc do chủ nhân thọ nguyên sắp cạn
nên đã liên lụy Tử Đồng Vân Dực Hổ, nếu Vân Hổ chân nhân có
thể có được Duyên Thọ dược tề, thì Vân Hổ chân nhân mới có hy
vọng trở thành Hồn Vương.
Sở Diệp: “.......” Khó trách, khó trách Tiểu Bạch khi hút máu Vân
Dực Hổ giống như ăn thuốc kích thích, nguyên lai là do trong máu
Vân Dực Hổ lắng đọng lại đại lượng dược lực của Huyết Linh Chi.
Hấp thu được máu của Tử Đồng Vân Dực Hổ thì thực lực của
Tiểu Bạch sẽ có tiến bộ không nhỏ.
“Chúng ta qua đó đi.” Lâm Sơ Văn.
Sở Diệp gật đầu, cùng Lâm Sơ Văn cùng nhau đi tới chổ của Tiểu
Bạch cùng Mặc Nắm.
Tiểu Bạch cùng Vân Dực Hổ chiến đấu cũng sắp kết thúc, Vân
Dực Hổ thần trí hỗn loạn, mà đại lượng tinh huyết đẫ bị xói mòn,
cho nên tốc độ đánh nhau của nó càng ngày càng chậm.
“Cần hỗ trợ sao?” Sở Diệp hỏi.
Tiểu Bạch cảnh giác nhìn Sở Diệp một cái, hoài nghi Sở Diệp là
tới cướp đoạt chiến lợi phẩm của Hắn chia cho Hồn Thú khác.
Tiểu Bạch không để ý tới Sở Diệp, gia tăng sự tập kích Vân Dực
Hổ.
Tiểu Bạch thật hung hãn, móng vuốt sắc bén, không ngừng tấn
công Vân Dực Hổ, rốt cuộc Vân Dực Hổ cũng đã ngã xuống
Tiểu Bạch nhào tới, đem máu trong cơ thể Tử Đồng Vân Dực Hổ
hút tới khô rồi mới buông thi thể ra.
Tiểu Bạch liếm liếm môi, hai tròng mắt nở rộ ra nồng đậm tinh
quang, tựa hồ có chút chưa đã thèm.
Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch và cảm nhận được một cổ khí huyết
mênh mông đang tuông ra, khí thế trên người Tiểu Bạch cứ thế
tiến lên rồi tiến vào cấp 6.
Lâm Sơ Văn nhìn Tiểu Bạch, sắc mặt khác thường nói: “Cấp 6,
thật mau! Sắp đuổi kịp Tiểu Ngân rồi."
Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, thầm nghĩ: Hồn Thú có phẩm chất cao
quả nhiên là có nhiều chổ lợi a!
Nếu Tiểu Bạch có thể tiến giai cấp 7 thì Hồn Thú Chiến Tướng
cấp 9 cũng không phải là đối thủ của nó.
“Phong ấn trên người Tiểu Bạch hình như đã được nới lỏng một
ít.” Lâm Sơ Văn nói.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Ân.” Mà giờ đây trên đỉnh đầu của Tiểu
Bạch hiện ra một chủ "Vương", mà uy thế trên người cũng đang
bộc lộ ra một cách rõ ràng.
Trước kia Tiểu Bạch còn có thể dùng bộ dạng Bạch Li Miêu để
lừa gạt mọi người, này sợ là không thể nữa rồi.
Mấy tổ chức tình báo đã loan tin nói Tiểu Bạch có phẩm chất
không tằm thường, nếu giờ Tiểu Bạch mà lộ diện thì mọi người sẽ
nghi ní có huyết mạch của Bạch Hổ.
Mặc Nắm đem một quả nhẫn không gian đưa đến tay Sở Diệp,
Sở Diệp vừa lòng gật đầu.
Sở Diệp thầm nghĩ: Vẫn là Mặc Nắm ngoan nhất! Biết bọn họ
thiếu cái gì, Sở Diệp đem linh hồn lực tham nhập vào trong nhẫn
không, phát hiện không ít vật tư hữu dụng.
“Giết người phóng hỏa là cách kiếm tiền nhanh nhất!” Sở Diệp
thầm nghĩ: Vẫn là giết người kiếm được càng nhiều tiền! Dưỡng
gà, nuôi cá tuy có lời, nhưng sao so được với giết người! Ngũ
Độc lão tổ tuyên bố treo thưởng, là muốn giết bọn họ ai ngờ lại
giúp bọn họ kiếm lớn.
Tiểu lão hổ nhìn vẻ mặt như chuột rơt lu gạo của Sở Diệp liền bĩu
môi, khinh thường nói: “Tham tiền"
Sở Diệp: "......." Tiểu lão hổ này quá ngu ngốc, hắn nếu không
tham tiền, thì làm sao mà dưỡng gia lập nghiệp.
Ngại hắn tham tiền, lại ngại hắn nghèo, lão hổ thật là phiền toái!
Sở Diệp thô thô kiểm tra một chút, lại phát hiện thêm mấy trương
đồng vàng, Sở Diệp vuốt ve tinh tạp, phát tài a! Nay những thứ
mà Vân Hổ chân nhân tích góp suốt bảy tám chục năm qua, giờ
đã thuộc về hắn cùng Sơ Văn.
“Đi thôi.” Sở Diệp hưng phấn nói.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, đáp: “Hảo.”.
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 177
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương tiếp
Loading...