Liễu Tri Hứa mỉm cười: "Lục phu nhân khách sáo rồi, nhưng như vậy e là không hợp lễ nghi…"
Lục Vân Sơ đứng dậy, một tay giữ nàng ấy lại: "Có gì là quy củ với chẳng quy củ, đều là bằng hữu, đừng khách sáo." Loạn thế có gì là quy củ, nữ chính tương lai cô chính là sẽ cùng nam phụ dây dưa thành hôn sau cùng gả cho nam chính làm hoàng hậu đó.
Văn Giác cảm thấy Lục Vân Sơ nhất định đã phát giác ra điều gì đó, nếu không sao cứ hết lần này đến lần khác để mình mất mặt ở trước mặt Liễu cô nương.
Liễu Tri Hứa giờ còn nhỏ tuổi, chưa trải qua phong ba bẽ bàng của cuộc đời sau này, tuy trầm tĩnh nhưng vẫn khó giấu được tâm tính hoạt bát của thiếu nữ.
Ngửi thấy mùi vị kỳ dị này, nàng ấy lại thấy có chút rung động: "Lục phu nhân nói đúng, là ta nghĩ lệch rồi."
Thấy nàng ấy có ý định động đũa, Lục Vân Sơ cảm thấy sau gáy lạnh toát, không phải chứ, vị ám vệ trung khuyển kia, ngươi muốn âm thầm quan sát thì cũng phải quan sát tình địch Văn Giác của ngươi chứ hả?
Dù sao ám vệ sau này cùng mình không có giao tình, Lục Vân Sơ chút nào cũng không sợ, việc khiến nữ chính rơi vào hố bún ốc này rất có động lực.
Nàng ân cần chia cho Liễu Tri Hứa một bát nhỏ.
Liễu Tri Hứa nhìn lớp dầu ớt đỏ au, bóng loáng trên bề mặt, nuốt nước miếng. Ích Châu ẩm ướt, dân chúng chuộng cay, nàng ấy cũng khó tránh khỏi.
Bún ốc phía trên có nhiều loại đồ ăn kèm, đầy ắp dưa chua, củ cải chua, lạc rang giòn rụm, một nhúm nấm mèo sần sật, và linh hồn của món ăn là tàu hũ ky chiên giòn. Món ăn kèm phong phú này phải dùng đũa trộn đều cho ngấm vào nước dùng, gắp cùng bún, rồi há to miệng, một miếng mực ruột ngập miệng như vậy mới không phụ lòng món ngon.
Liễu Tri Hứa ăn uống nho nhã, không giống như Lục Vân Sơ ăn uống hùng hục, nàng ấy gắp một đũa bún trắng nõn, sợi bún trơn mượt áo một lớp dầu ớt đỏ cam, dầu ớt trong vắt, thoảng mùi cay nồng khiến người ta thèm ăn.
Miếng đầu tiên, kỳ quặc, thật kỳ quặc, nhưng mà càng nhai càng thấy hương vị gây nghiện. Nước dùng nấu từ ốc, xương heo và xương gà rất tươi, khử mùi tanh bằng măng chua, tươi đến mức ngọt ngào, từ đầu lưỡi lan tỏa khắp khoang miệng, đó là một cảnh giới khác của sự tươi ngon.
Sợi bún ốc không mềm dẻo như các loại bún khác, rất dai mềm, dẻo dai, một miếng bún nhai sần sật, kết hợp với lạc giòn rụm, dưa chua sần sật, sự giòn tan này khiến cảm giác càng thú vị hơn.
Vị cay, nóng càng k.ích th.í.ch vị tươi ngon của măng chua, càng ăn càng thấy ngon, vị chua cay này quá mạnh mẽ, rất ít người có thể cưỡng lại.
Hơi cay nóng phả vào mặt, mùi kỳ dị thoang thoảng trong khoang mũi, độ nóng hổi, tươi ngon của món ăn khiến mặt đỏ bừng, đúng là chật vật mà, chính cái cảm giác sảng khoái, cay xè mắt mới đúng điệu. Gục đầu vào bát, thế nào cũng chẳng muốn ngẩng đầu lên.
Văn Giác nhìn Liễu Tri Hứa dần dần đồng điệu với Lục Vân Sơ trong cách ăn uống, trong lòng rất chấn động.
Âm thanh húp xì xụp bún vang lên xung quanh, mùi lạ xộc lên làm ngạt thở, nhưng ghê gớm là, sao lại thấy nghiện thế, bắt đầu cảm thấy ăn kèm chút vị kỳ lạ này chắc sẽ có một cảm giác phóng túng, bí ẩn rất thích.
Nhưng hắn ta không chịu thừa nhận, hít sâu một hơi, cảm thấy mình đang ngồi thiền, phút chốc nữa là phi thăng thành tiên.
Văn Giác không ăn, chẳng ai để ý, Văn Triển cũng vậy. Về phần Liễu Tri Hứa, nàng ấy có hơi ngượng ngùng.
Nàng ấy định nói với Lục Vân Sơ đang mải mê ăn: "Lục phu nhân, việc này… khụ, ta thất lễ, gia chủ còn chưa dùng bữa mà ta lại cứ ba bát sùng chén."
Lục Vân Sơ ngơ ngác ngẩng đầu, liếc nhìn Văn Giác, thấy hắn ta nhắm mắt, khoé miệng cong lên một nụ cười chế nhạo, rồi bĩu môi.
Nhìn lại Văn Triển, quả là mát con mắt. Hắn ngoan ngoãn ngồi một bên, mắt không liếc ngang, yên tĩnh cụp mắt nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, không hề tỏ ra chút khó chịu nào với mùi hôi, ra dáng đợi Lục Vân Sơ ăn xong rồi về nhà.
Ôi, Lục Vân Sơ mềm lòng, áy náy sai hạ nhân bưng một bát nước nóng, giúp hắn rửa sạch lớp dầu cay: "Cay là linh hồn của bún ốc, không cay thì không ngon, nhưng vị ngọt đậm đà, chàng vẫn có thể nếm thử chút hương vị."
Liễu Tri Hứa nhìn hai sợi bún lẻ loi trong bát, tỏ vẻ đồng cảm sâu sắc, theo bản năng tăng tốc độ húp bún.
Văn Triển gật đầu, không chút oán thán nào ăn hai sợi bún đã được rửa sạch, mắt sáng lên, hóa ra mùi thì lạ, ăn vào lại có hương vị như thế này.
Khuôn mặt hắn lộ ra nụ cười thuần khiết, bày tỏ sự tán thưởng với bất kỳ điều gì mới mẻ.
Hắn biết rõ cách trị Lục Vân Sơ, Lục Vân Sơ do dự một chút, gắp cho hắn hai miếng tàu hũ ky rửa sạch: "Cái này cũng có thể nếm thử." Dạ dày Văn Triển không tốt, nhưng cứ uống cháo mãi sẽ càng tệ hơn, nên Lục Vân Sơ thi thoảng lại cho hắn ăn những món chính khác, thử cho hắn uống canh gà, làm đồ mặn, Văn Triển trừ những lúc thi thoảng phát bệnh đau dạ dày, còn lại phản ứng đều tốt.
Xuyên Sách: Nữ Phụ Pháo Hôi Tìm Đường Sống
Chương 54
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương tiếp
Loading...