Vốn dĩ những ý tưởng mà Pháo Thiên Minh đưa ra đều là xấu xa. Dĩ nhiên ý
tưởng xấu xa chẳng phải ai cũng nghĩ ra được, nó nhất định phải có vài đặc
điểm sau: Một là, thuộc loại không còn cách nào khác. Hai là, có trên năm thành
cơ may thành công. Ba là, lúc nào cũng có thể đẩy những người và vật xung
quanh vào tình thế bất trắc hoặc là tìm được đường sống trong chỗ chết, hoặc là
đâm đầu vào chỗ chết. Bốn là, người đưa ra ý tưởng nhất định phải rất tự tin, có
thể thuyết phục mọi người... ít nhất mọi người cũng không nghĩ ra ý tưởng tồi tệ
hơn.
Theo nguyên tắc được chăng hay chớ! Thiên Nhãn vẫn đang do dự, Vô
Song Ngư và Kiếm Cầm đã bị lôi cuốn vào việc, thần kinh của hai người bọn họ
đã cứng rắn hơn nhiều so với người bình thường. Giờ thả mà bảo họ đào mồ mả
trong hiện thực, chín phần mười cũng làm được.
"Tiểu Ngư, chỉ cần làm nhẹ thương, cho hắn thêm một chưởng nữa là được."
"Được lắm!" Vô Song Ngư đánh trọng thương Chu Bá Thông rồi ném
xuống hố cát, ba người bọn họ dùng cát lấp lên trên. Đồng thời Thiên Nhãn bắt
đầu đếm giờ, đây là điểm rất quan trọng, không thể làm chết người ta được.
Xong việc! Pháo Thiên Minh cười nói với Thiên Nhãn: "Có cảm thấy chúng
ta rất xấu xa không?"
Thiên Nhãn lắc đầu nói: "Theo ý kiến của ta, thực ra Chu Bá Thông rất
xấu... Không, hắn không biết hành vi của mình là xấu, chỉ vì ham vui của bản
thân mà gây phiền phức cho người khác. Nếu không phải tuân theo định luật
nhân vật chính bất tử thì... , Quách Tĩnh đã bị hắn hại chết mấy lần rồi. Ta tổng
kết hắn có mấy tội lớn sau: Thứ nhất,"khoe khoang" võ công, tranh cường háo
thắng. Thứ hai, quan niệm về quốc gia và môn phái thì mơ hồ không rõ ràng.
Tống sắp diệt vong, dù là Hoàng Dược Sư cũng mặc giáp trụ ra trận, nhưng hắn
thân có võ công lại không đi cứu giúp, ngược lại còn đi tìm cao thủ nhà Tống để
đánh nhau. Thấy Tứ vương gia và Dương Khang giao chiến, hắn cũng làm ngơ,
sư huynh của hắn đã giao phó Toàn Chân giáo cho hắn, nhưng hắn thì chỉ biết
vui chơi khắp nơi, hoàn toàn không quan tâm đến sinh tử của Toàn Chân giáo.
Cuối cùng là: cướp vợ người ta, tên này đã cướp vợ của Nam Đế. Kết quả khiến
một vị Hoàng đế phải xuất gia làm hòa thượng."
Pháo Thiên Minh kinh ngạc nói: "Cái thứ nhất thì không nói, hai cái sau...
hoàn toàn giống như hành vi của Hán gian trong thời kỳ chiến tranh kháng
Nhật, hơn nữa còn là hành vi của Hán gian không chút đạo đức. Hay là... chúng
ta tưới chút nước vào cái hố kia?"
"Đừng đừng!" Thiên Nhãn vội ngăn lại: "Đây chỉ là trò chơi! Hơn nữa bản
thân hắn cũng không biết những việc đó là sai."
"À!" Pháo Thiên Minh tùy tiện đáp một tiếng, Vô Song Ngư thì tung ngay
một chưởng vào hố cát.
Lúc thuyền cách bờ hơn mười mét, Hoàng Dược Sư vận khinh công nhẹ
nhàng bay tới bờ bằng khinh công. Sau khi quan sát mọi người vài lần, hắn
quay sang hỏi Pháo Thiên Minh: "Sao ngươi lại đến đây?" Những lời này hàm
chứa rất nhiều ý tứ, vừa có ý thăm dò, lại có ý cảnh giác.
"À! Ta cùng với mấy người bằng hữu nói về cảnh đẹp tuyệt vời ở Đào Hoa
đảo, về Hoàng đảo chủ anh tuấn tiêu sái, võ công cái thế. Nhưng bọn họ có đánh
chết cũng không tin, nên ta đành dẫn bọn họ đến đây mở mang tầm mắt." Pháo
Thiên Minh trả lời.
Ánh mắt sắc bén của Hoàng Dược Sư chậm rãi quét qua từng người. Cuối
cùng ánh mắt dừng lại trên người Thiên Nhãn có phần lúng túng, hỏi: "Cô
nương này xưng hô thế nào?"
"Ta tên... Thiên Nhãn!" Thiên Nhãn hơi căng thẳng, dù sao cô cũng chưa
từng trải qua chuyện như thế này. Trong cái nhìn của cô, bọn mình giống như
trộm cắp đã đột nhập vào nhà người, giờ đang lừa dối chủ nhân.
"Đã từng bước vào Đào Hoa trận chưa?" Dược sư đột nhiên hỏi giọng rất
dịu dàng.
"... Chưa từng!" Nói dối thì Thiên Nhãn cũng không thành thạo cho lắm.
Hoàng Dược Sư vuốt râu quai nón nói: "Ta cũng cho là vậy. Ngũ Hành trận
trận này không phải ai cũng vào được."
"Là Bát Quái Ngũ Hành Điên Đảo..." Thiên Nhãn vội vàng che miệng.
Pháo Thiên Minh ngâm nga: "Ngươi từ đâu tới, ta gọi bằng hữu, như con
chim sẻ, muốn bay lại không thể bay cao, ố ố, sao phải cố gắng làm chi."
"Thôi đừng hát nữa." Hoàng Dược Sư đột nhiên thấy hơi buồn cười hỏi:
"Chu Bá Thông ở đâu?"
Pháo Thiên Minh mở to đôi mắt ngây thơ vô tội hỏi ngược lại: "Ai là Chu
Bá Thông?" Gương mặt Vô Song Ngư và Kiếm Cầm cũng lộ vẻ nghi hoặc, phối
hợp với biểu tình của Pháo Thiên Minh. Nhưng hôm nay ba con cáo già lại dẫn
theo một con chim non, nên khi Hoàng Dược Sư hỏi, Thiên Nhãn kìm lòng
không được quay sang nhìn bãi đất bên trái.
Hoàng Dược Sư đi tới, tay cắm xuống đất vớt Chu Bá Thông đang ở trong
hố lên.
Pháo Thiên Minh kinh hãi: "Sao bên này lại có người?"
Kiếm Cầm khóc lóc một tiếng: "Ngươi bất đi diễn kịch thật quá đáng tiếc."
"Thiệt thòi cho dân chúng." Pháo Thiên Minh nói xong, lặng lẽ kéo Thiên
Nhãn một cái, chuẩn bị trốn chạy.
"Chờ một chút!" Hoàng Dược Sư ném Chu Bá Thông sang một bên hô lớn.
Thật ra hắn và Chu Bá Thông cũng không được thân thiết. Chu Bá Thông suốt
ngày tìm hắn gây sự, phiền muốn chết. Hoàng Dược Sư tiến lại gần vài bước
hỏi Thiên Nhãn: "Đào Hoa trận này là ngươi phá sao?"
"Vâng." Thiên Nhãn ngoan ngoãn trả lời. Pháo Thiên Minh bước chân tới
bảo vệ bên trái cô. Vô Song Ngư và Kiếm Cầm cũng chuẩn bị sẵn sàng. Dù biết
liều mạng cũng chẳng có cách nào nhưng ý định của bọn họ là muốn nói với
Hoàng Dược Sư rằng, thỏ càng bị dồn ép càng hung dữ, ép đến đường thì ba
sinh mạng nhỏ bé này cũng phải mang theo chút gì đó rồi mới đi.
"Nếu như ngươi bằng lòng đổi tên, ta có thể nhận ngươi làm đồ đệ."
"Cô ấy đồng ý." Pháo Thiên Minh vội vã thu kiếm đáp lại. Hoàng Dược Sư
này thật có hàng, chỉ, ám khí, kiếm, chưởng, trận, nội lực, cái nào chẳng mạnh.
Quan trọng nhất là từ việc của Mai Siêu Phong có thể thấy rõ. Người này rất
bao che khuyết điểm, nói cách khác rất có thể sẽ kéo được một culi miễn phí.
Hôm nào rảnh ném Thiên Nhãn về phía Tam Độ, rất có thể người ta sẽ tới Thiếu
Lâm tìm Đạt Ma tâm sự. Loại NPC này là BOSS nhưng không phải NPC chức
năng, rất hiếm có.
"Sư phụ!" Sau khi Pháo Thiên Minh đá một cước, Thiên Nhãn nhỏ giọng
gọi một tiếng, Hoàng Dược Sư chỉ gật đầu nhẹ, Thiên Nhãn liền phát hiện tên
mình bị đổi thành Thiên Phong, cô cũng chẳng để ý đến cái tên nam tính hóa
này. Dù sao thì cái tên cũ cũng chẳng hay ho gì.
"Ngươi đi theo ta vào." Hoàng Dược Sư chỉ vào Thiên Nhãn rồi nói với
Pháo Thiên Minh: "Không đánh bại được hắn ta thì sẽ không được thưởng. Hơn
nữa phải là người thực hiện nhiệm vụ đánh bại hắn ta mới được." Nói xong,
cũng không để ý Chu Bá Thông nằm bất động trên mặt cát, dẫn Thiên Nhãn tiến
vào Đào Hoa trận.
Pháo Thiên Minh nhìn Chu Bá Thông đang nửa sống nửa chết bên kia, đau
đầu nói: "Còn có quy củ này à! Các ngươi cảm thấy Phích Lịch có bao nhiêu
phần thắng?"
"..." Kiếm Cầm và Vô Song Ngư cùng im lặng mặc niệm. Nếu đổi lại là
người khác có thể giúp đỡ, tình huống một chọi một, Pháo Thiên Minh nhờ trí
tuệ và cái đức hạnh kia, vẫn có cơ may một đến hai phần mười. Nhưng bảo
Phích Lịch lừa gạt mánh lới... ít nhất cũng khó hơn cải tạo Pháo Thiên Minh
thành một người hoàn toàn thanh cao, xa lánh mọi thú vui tầm thường.
"Nghe theo ý trời vậy!" Pháo Thiên Minh thở dài một hơi, nhiệm vụ này
chín phần mười là phá sản.
Lại qua hai giờ, cuối cùng Phích Lịch cũng từ trong Đào Hoa trận đi ra. Sau
khi Kiếm Cầm giải thích rõ tình huống, quả nhiên Phích Lịch giơ tay nói: "Dù
đánh không lại cũng phải đánh. Chử Trà, cởi trói cho hắn đi, tiện thể cho hắn ăn
chút gì đó."
"... Ngươi tự cởi đi, chúng ta phải vào Đào Hoa trận trốn một lúc. Lần này
hắn thoát thì ngay lập tức phải tìm chúng ta tính sổ trước tiên." Pháo Thiên
Minh, Vô Song Ngư và Kiếm Cầm cầm đây thừng vào đứng bên Đào Hoa trận
xem trò vui, chỉ cần Chu Bá Thông truy sát tới, bọn họ lập tức quay người vào
trận, tuyệt đối không do dự.
Phích Lịch và Chu Bá Thông đứng xa xa nói vài câu, vẽ một vòng tròn trên
nền đất bằng phẳng, sau đó bắt đầu bày tư thế. Chu Bá Thông cũng không biết
là ngu ngốc hay thế nào, nhưng cũng chẳng màng đến ba người vừa khiến hắn
chịu khổ mấy ngày qua.
Bắt đầu giao đấu...
Trận chiến diễn ra một chiều, xét về thực lực hai bên thì chỉ cần ba chiêu là
Phích Lịch phải bại. Đối mặt với đối thủ không xứng tầm, Chu Bá Thông hứng
khởi không thôi, chơi đùa với Phích Lịch như mèo vờn chuột. Phích Lịch ra một
chưởng, hắn bèn sờ vào mặt Phích Lịch, miệng vẫn lẩm bẩm không ngừng:
"Một chiêu, hai chiêu..."
Pháo Thiên Minh tức giận nói: "Nhìn thôi cũng phát bực. Sao ca ca của
ngươi không chịu đầu hàng đi?" Y có lý do nghi ngờ rằng Chu Bá Thông đang
lôi kéo ba người bọn họ đến chịu chết.
Kiếm Cầm chống cằm đáp: "Tính khí huynh ấy là thế, không bị đánh bại thì
kiên quyết không chịu thua."
Chu Bá Thông bắt đầu càng thêm quá đáng, mỗi lần Phích Lịch ra một
chưởng, hắn lại xé rách một mảnh vải trên quần áo hay áo choàng của Phích
Lịch. Người khác nhìn mà bực bội, nhưng hắn càng xé càng thích thú.
Sau khi áo choàng và quần áo của Phích Lịch rách tả tơi, lộ ra bộ y phục
mới, Chu Bá Thông vẫn chưa chịu thôi, một tay thò vào cái túi bên hông Phích
Lịch. Đây là túi chuyên dùng của đệ tử Cái Bang, tuy hình dạng xấu xí nhưng
có thể chứa đựng đủ thứ đồ vật, có điều trừ phương tiện di chuyển ra thì không
thể để vật sống vào được. Mà các đệ tử Cái Bang thường nhận nhiệm vụ liên
quan đến rắn rết, nên mỗi lần nhận nhiệm vụ như vậy đều được phát thêm một
cái túi.
Cái túi của Phích Lịch chứa mười con rắn mà sư môn yêu cầu bắt làm nhiệm
vụ...
Rất nhiều người đều sợ rắn, nhưng chỉ sợ đến run rẩy cả người, hồn phi
phách tán thì Pháo Thiên Minh mới từng thấy một mình Lam Sắc. Nhưng ngay
sau đó, y lại thấy thêm một người...
Chỉ thấy Chu Bá Thông móc túi một cái, bắt được một cái đầu rắn, lập tức
mặt tái nhợt, từng sợi tóc trên đầu run rẩy dựng đứng, sau tiếng thét thảm thiết,
Chu Bá Thông quay người chạy trốn, tốc độ nhanh không kém chuột bị mèo
dẫm đuôi.
Phích Lịch vẫn còn đang trong cơn ngớ ngẩn, Pháo Thiên Minh đi tới đưa
cái túi trên mặt đất cho hắn. Phích Lịch rất nghi hoặc hỏi: "Đây chỉ là quái cấp
20, cần gì phải vậy?"
"Đừng bận tâm nhiều thế, nhiệm vụ coi như đã hoàn thành, ngươi thu dọn
mấy con rắn trên mặt đất trước đi." Chỉ có đệ tử Cái Bang mới biết kỹ năng bắt
rắn, nếu không lúc ở Ác Nhân cốc Pháo Thiên Minh đã không cần phải đi tìm
đệ tử Cùng Gia bang để giúp bắt rắn, trực tiếp bắt hai con dọc đường là xong.
Phích Lịch dùng kỹ năng thu nhặt những con rắn trên mặt đất vào túi rồi giải
thích: "Đây là nhiệm vụ sư môn giao phó, bắt đủ mười con rắn hai mươi cấp. Ta
mới bắt được tám con thì đã thấy có người bán la bàn, vẫn treo bên hông này ."
Đảo: Bốn phía là nước.
Đảo Đào Hoa: Bốn phía cũng toàn là nước, ở giữa là rừng hoa đào.
Một giờ sau, rốt cuộc đám người Pháo Thiên Minh cũng tìm thấy Chu Bá
Thông đã chạy được mười vòng, đang thở hồng hộc, nội lực đã cạn kiệt...
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá Đồ
Chương 256
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương 352
Chương 353
Chương 354
Chương 355
Chương 356
Chương 357
Chương 358
Chương 359
Chương 360
Chương 361
Chương 362
Chương 363
Chương 364
Chương 365
Chương 366
Chương 367
Chương 368
Chương 369
Chương 370
Chương 371
Chương 372
Chương 373
Chương 374
Chương 375
Chương 376
Chương 377
Chương 378
Chương 379
Chương 380
Chương 381
Chương 382
Chương 383
Chương 384
Chương 385
Chương 386
Chương 387
Chương 388
Chương 389
Chương 390
Chương 391
Chương 392
Chương 393
Chương 394
Chương 395
Chương 396
Chương 397
Chương 398
Chương 399
Chương 400
Chương 401
Chương 402
Chương 403
Chương 404
Chương 405
Chương 406
Chương 407
Chương 408
Chương 409
Chương 410
Chương 411
Chương 412
Chương 413
Chương 414
Chương 415
Chương 416
Chương 417
Chương 418
Chương 419
Chương 420
Chương 421
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303
Chương 304
Chương 305
Chương 306
Chương 307
Chương 308
Chương 309
Chương 310
Chương 311
Chương 312
Chương 313
Chương 314
Chương 315
Chương 316
Chương 317
Chương 318
Chương 319
Chương 320
Chương 321
Chương 322
Chương 323
Chương 324
Chương 325
Chương 326
Chương 327
Chương 328
Chương 329
Chương 330
Chương 331
Chương 332
Chương 333
Chương 334
Chương 335
Chương 336
Chương 337
Chương 338
Chương 339
Chương 340
Chương 341
Chương 342
Chương 343
Chương 344
Chương 345
Chương 346
Chương 347
Chương 348
Chương 349
Chương 350
Chương 351
Chương 352
Chương 353
Chương 354
Chương 355
Chương 356
Chương 357
Chương 358
Chương 359
Chương 360
Chương 361
Chương 362
Chương 363
Chương 364
Chương 365
Chương 366
Chương 367
Chương 368
Chương 369
Chương 370
Chương 371
Chương 372
Chương 373
Chương 374
Chương 375
Chương 376
Chương 377
Chương 378
Chương 379
Chương 380
Chương 381
Chương 382
Chương 383
Chương 384
Chương 385
Chương 386
Chương 387
Chương 388
Chương 389
Chương 390
Chương 391
Chương 392
Chương 393
Chương 394
Chương 395
Chương 396
Chương 397
Chương 398
Chương 399
Chương 400
Chương 401
Chương 402
Chương 403
Chương 404
Chương 405
Chương 406
Chương 407
Chương 408
Chương 409
Chương 410
Chương 411
Chương 412
Chương 413
Chương 414
Chương 415
Chương 416
Chương 417
Chương 418
Chương 419
Chương 420
Chương 421
Chương tiếp
Loading...