Chỉ thấy trước mắt là một căn phòng xa lạ, được trang trí hao giấy trắng, chính giữa căn phòng để một chiếc quan tài màu đen, trên quan tài để một tấm hình trắng đen, là một người con trai tuổi còn trả, vẻ mặt sát khí.
Tô Du Du liếc mắt liền nhận ra, đây là một cái linh đường (*).
(*) Nơi để linh quan tài để người khác đến viếng.
Phía trước quan tài, ông Trương với bà Trương đang ngồi, bên cạnh bọn họ còn có một người mặc đồ đạo sĩ, đang cầm một cái chuông không ngừng lắc lắc bên cạnh đầu cô, miệng lẩm bẩm.
Tô Du Du sợ hãi, vùng vẫy muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện cơ thể giống như không nghe mình sai khiến, hoàn toàn không thể động đậy.
Cô sợ đến muốn thét chói tai, nhưng lại không phát ra được âm thanh nào.
Cô chỉ có thể chuyển động con mắt, vô tình nhìn thấy bộ đồ trên người mình, sợ đến mồ hôi lạnh chạy ròng ròng!Chỉ thấy bây giờ cô đang mặc một bộ đồ màu đỏ, giống như đồ cưới cổ xưa, hoa lệ xinh đẹp.
Lúc này, cô nghe tiếng chuông bên cạnh trở nên dồn dập, đạo sĩ kia hét lớn một tiếng: "Bái thiên địa!"Ngay sau đó, chuyện làm người ta khiếp sợ xảy ra.
Cô vậy mà tự mình ngồi dậy quỳ gối cúi người xuống.
Hoàn toàn không phải là bản thân cô muốn, cơ thể không nghe sai bảo cứ cuối người xuống.
Cảm giác không điều khiển được này không giống như lúc trước bị quỷ nữ nhập vào người, giống như con rối bị bàn tay vô hình điều khiển.
"Thật tốt, hôn lễ bắt đầu rồi.
" Lúc này bà Trương chậm rãi mở miệng, khóe mắt chứa nước mắt, đưa tay ôn nhu an ủi quan tài:"A Viễn, đây là cô dâu bà nội đặc biệt chọn cháu, có phải là rất đẹp hay không, cháu thích không? Như thế thì một mình con ở bên trong cũng không cô đơn.
"Trong đầu Tô Du Du trong oanh một tiếng, cuối cùng đã rõ! Đây là minh hôn!Hôn lễ của người sống với người chết!Người nhà họ Tô vội vội vàng vàng kêu cô quay về như vậy, chính là muốn để cho cô gả cho một người chết!Cô sợ đến răng run lên, nhưng cơ thể bị khống chế tiếp tục khom lưng dập đầu.
Bái thiên địa xong, ông Trương bà Trương với đạo sĩ kia rời khỏi linh đường.
Trong linh đường chỉ còn lại Tô Du Du, tiếng chuông của đạo sĩ mất đi, cơ thể của cô liền khôi phục cảm giác, cô lập tức chạy đến cửa, điên cuồng đập phá.
"Tôi không đồng ý Minh hôn! Thả tôi ra ngoài!"Trên cửa có một cái cửa nhỏ, cạch cửa được mở ra, lộ ra khuôn mặt lạnh băng của ông Trương.
"Ông Trương! Các người đây là phạm pháp! Nhanh thả tôi ra ngoài!"Trương lão cười lạnh một tiếng, vẻ mặt khinh thường.
"Phạm pháp? Một con hoang từ nông thôn đến, lại nói pháp luật với tôi? Tôi cho cô biết, cô có thể vào cửa Trương gia chúng ta, là phúc khí của cô, bớt ở nơi này nói nhảm với tôi!"Bà Trương ở một bên gạt nước mắt: "Con gái, bà biết con sợ, nhưng bà cam đoan với con, A Viễn là một người tốt, sau khi con hiểu được nó nhất định sẽ biết.
"Tô Du Du lảo đảo một bước, sắc mặt trắng hơn, không ngừng lắc đầu: "Không! không thể tôi đã kết hôn rồi!""Con gái, xem như là con thương hại hai ông bà lão chúng ta đi! Sau khi A Viễn mất, mỗi ngày đều báo mộng nói nó ở trong quan tài lạnh quá, nói muốn có người cùng nó, chúng ta bất đắc dĩ lắm mới tìm đến con.
""Sao lại là tôi!""Bởi vì con là cô gái có bát tự thuần âm, chỉ có cô gái có bát tự thuần âm mới có thể! "Bà Trương đang giải thích, nhưng ông Trương đã không có kiên nhẫn, hét lớn một tiếng: "Được rồi! Tô Du Du, cô đừng để A Viễn đợi, nhanh đi qua hầu hạ nó!"Nói, hắn hung hăng đóng cửa nhỏ lại.
Linh đường hoàn toàn yên lặng lần nữa, Tô Du Du run rẩy muốn lấy điện thoại ra, lại phát hiện điện thoại không có ở bên người.
Trì Tư Tước nói nhẫn có thể gọi hắn đến, cũng bị họ lấy mất.
Cô đang cảm thấy một mảnh tuyệt vọng, đột nhiên cảm giác cổ tay một trận nóng rực!Tim cô không ngừng đập liên hồi, cúi đầu thì thấy vòng ngọc trên tay cô đang tỏa ra tia sáng đỏ chói mắt!.
Tổng Tài Ma Quỷ Đừng Sủng Ta!
Chương 78
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương tiếp
Loading...