“Ta đợi”, nghe giọng nói lạnh lùng của Cát Hồng, Diệp Thành nhếch miệng cười tôi độc.
Một trận quyết chiến cuối cùng cũng kết thúc, vốn tưởng rằng sẽ là một trận chiến chẳng phút giây hồi hộp thì kết cục lại thành trận chiến đặc sắc vô cùng.
Một tên đệ tử thực tập không những đánh bại đệ tử của Địa Dương Phong mà còn ngang nhiên khiêu khích Cát Hồng khiến cả Địa Dương Phong mất mặt.
Cuộc chiến này khiến Diệp Thành nổi danh trong Hằng Nhạc Tông và hắn cũng trở thành chủ đề bàn tán trong những bữa trà dư tửu hậu.
“Các ngươi không thấy gì sao? Triệu Long suýt chút nữa thì bị Diệp Thành dùng một kiếm chém chết”.
“Thủ toạ Địa Dương Phong tức đến mức định giết người ngay lập tức, ngươi không thấy mặt ông ta thế nào đâu”.
“Bất ngờ đấy”, trên Thiên Dương Phong, Chung Lão Đạo nằm đầy cả cái ghế, nghe đệ tử bẩm báo thì giật mình ngồi dậy, khuôn mặt béo phệ mang theo vẻ hoài nghi.
“Triệu Long thua rồi?”, trên Nhân Dương Phong, Thanh Dương Chân Nhân đang ngồi thiền, vừa nghe lời bẩm báo của Tô Tâm Nguyệt thì trợn tròn mắt nhìn, kết cục khác hoàn toàn với dự liệu của ông ta.
So với Thiên Dương Phong và Nhân Dương Phong, giọng nói đầy phẫn nộ của Cát Hồng vang vọng khắp đỉnh núi.
“Đồ ăn hại, ăn hại hết”, khuôn mặt tối sầm, Cát Hồng không nhịn được mà lên tiếng mắng chửi: “Thể diện của Địa Dương Phong ta đều bị các ngươi làm mất cả rồi”.
Bên dưới, các đệ tử của Địa Dương Phong nhất loạt quỳ xuống, thấy Cát Hồng nổi trận lôi đình, không ai dám thở to.
Lúc này, Diệp Thành sau khi gây ra cơn phong ba bão táp thì đang ẩn náu trong khu rừng sau núi kiểm đếm chiến lợi phẩm.
Cái gọi là chiến lợi phẩm đương nhiên là túi đựng đồ mà Cát Hồng đưa cho hắn.
Bên trong túi đựng đồ này chất đầy từng viên đá sáng long lanh, bên kia là linh thạch, chính là loại tiền thông dụng mà tu sĩ dùng, bên trong còn phong ấn linh khí mãnh liệt, có thể dùng để mua đồ, cũng có thể dùng để tu luyện.
“Năm trăm linh thạch”, đếm kỹ số lượng linh thạch bên trong túi đựng đồ, Diệp Thành vẫn thấy lâng lâng, hắn thầm nhủ Cát Hồng thật là giàu có.
Nên biết rằng ở ngoại môn Hằng Nhạc Tông, mỗi một đệ tử mỗi tháng chỉ có thể lĩnh hai mươi viên linh thạch, năm trăm linh thạch này đối với Diệp Thành mà nói đã là tài sản rất lớn rồi.
Rắc, rắc!
Khẽ bóp vỡ một viên linh thạch, Diệp Thành hít lấy hít để linh khí thuần tuý lan ra ngoài, bù lại sự mất mát sau cuộc chiến.
Sau khi liên tiếp hấp thu linh khí thuần túy của mười mấy viên linh thạch, Diệp Thành mới cất túi đựng đồ đi, nhưng vẻ mặt vẫn không có chút khởi sắc.
Trên Phong Vân Đài, hắn đã khiến Cát Hồng nổi giận thực sự, mặc dù hắn đến Hằng Nhạc Tông chưa lâu nhưng con người Cát Hồng thế nào thì hắn cũng đã nghe nói từ lâu, ông ta chính là kiểu người có thù ắt báo.
“Xem ra những tháng ngày sau này sống không yên bình rồi”, Diệp Thành khẽ day day trán, hắn cảm thấy hơi đau đầu.
Mặt trời lặn đằng sau ngọn núi, Diệp Thành mới từ từ đi ra khỏi núi, quay về Tiểu Linh Viên.
Vết thương của Trương Phong Niên và Hổ Oa về cơ bản đã hồi phục, chỉ còn linh thú Tiểu Ưng vẫn không được lạc quan cho lắm.
Diệp Thành bắc nồi lên, ngọn lửa cháy bừng bừng, hắn đem con sói bắt được bỏ vào nấu một nồi thật to.
Mùi hương thơm lừng bay khắp Tiểu Linh Viên.
“Đã lâu rồi đệ không thấy nhiều thịt thế này”, Hổ Oa liên tục lau nước dãi, vừa nói vừa không quên nhìn tiểu Ưng ở bên đang nhìn chằm chằm vào cái nồi sắt mà cười hi hi: “Tiểu Ưng, hôm nay mày được ăn bữa no nê rồi”.
“Cậu nhóc, hôm nay cậu…”, ở bên, Trương Phong Niên nhìn sang Diệp Thành, định nói gì đó lại thôi.
“Con không sao”, Diệp Thành cười tươi rói, hắn không ngừng thêm gia vị vào nồi, có điều dù nói gì thì hắn cũng không đề cập đến việc xảy ra trên Phong Vân Đài hôm nay.
“Không…không sao là tốt, không sao là tốt”, Trương Phong Niên cười ôn hoà nhưng trong ánh mắt lại mang theo vẻ lo lắng âu sầu.
Việc Diệp Thành đại chiến với Triệu Long đã được đồn đi khắp nơi, ông ta cũng nghe nói ít nhiều về chuyện này nên có phần bất ngờ.
Ông ta không ngờ rằng một người mà mình từng cứu lại cam tâm tình nguyện ra mặt, không ngại công khai đụng chạm tới uy nghiêm của Cát Hồng như vậy.
Nghĩ vậy, Trương Phong Niên chợt dâng lên nỗi bi thương trong lòng.
Ông ta từng là trưởng lão của Hằng Nhạc Tông nhưng từ sau khi bị giáng xuống núi, bao nhiêu huynh đệ năm xưa đều coi thường, đến cả những đệ tử hậu bối cũng đến gây khó dễ cho ông ta.
“Nào, chúng ta ăn thôi”, Diệp Thành rõ ràng không hề chú ý tới sự thay đổi trên nét mặt của Trương Phong Niên, hắn đã vớt ra một miếng thịt sói chín.
“Không đợi được nữa rồi, hi hi”.
“Tiểu Ưng, miếng thịt này là của mày, ăn nhiều một chút bồi bổ sức khoẻ”.
Một bữa no nê, mọi người vừa ăn mà mồi hôi nhễ nhại.
Sói là yêu thú, từng thớ thịt trên cơ thể nó đều rất quý giá, dùng để nấu canh quả là món đại bổ, bồi bổ cơ, đặc biệt là với Trương Phong Niên và Hổ Hoa, sau khi ăn xong, khí nóng trong cơ thể cuộn trào.
Tiểu Linh Viên không hề yên tĩnh.
Mọi người mới ăn được một nửa đã có một vị khách xinh đẹp tới.
Người tới chính là nữ đệ tử mặc đồ trắng, dưới ánh trăng sáng rọi, trông cô càng thanh khiết vô ngần, trên khuôn mặt luôn mang cái vẻ lạnh lùng cách xa vời vợi, nếu nhìn kỹ thì đây há chẳng phải là Tô Tâm Nguyệt ban ngày quan sát trận quyết đấu ở dưới chiến đài đó sao?
“Ồ, Tô sư tỷ, là cơn gió nào mang tỷ đến đây vậy?”, Diệp Thành không đi tới tiếp Tô Tâm Nguyệt mà vừa gắp một miếng thịt sói lên, vừa nói bằng giọng thản nhiên như thường.
Thấy câu trả lời không rõ ý tứ kia của Diệp Thành, sắc mặt Tô Tâm Nguyệt không còn sáng sủa như ban nãy nữa, thế nhưng cô ta vẫn hít vào một hơi thật sâu, không thể hiện bất cứ điều gì.
“Sư tôn mời ngươi gia nhập môn hạ Nhân Dương Phong của chúng ta”, Tô Tâm Nguyệt lạnh lùng lên tiếng, vừa nói vẫn không quên tung ra một bức thư vào không gian: “Nếu như đồng ý thì sáng mai tới Nhân Dương Phong”.
Mặc dù giọng nói của Tô Tâm Nguyệt rất bình tĩnh nhưng trong lòng cô ta lại trào dâng cơn phẫn nộ.
Cô ta là ai, cô ta chính là đệ tử thân cận của thủ toạ Nhân Dương Phong, một đoá hoa ngoại môn Hằng Nhạc Tông, thế nhưng hôm nay lại bị Diệp Thành dạy dỗ trên Phong Vân Đài, sau khi về, Thanh Dương Chân Nhân lại bắt cô ta tới đây để truyền lời.
“Lời mời của Nhân Dương Phong quả khiến ta bất ngờ”.
“Ta đã truyền lời, ngươi tự suy nghĩ đi”, Tô Tâm Nguyệt không ở lại thêm, chỉ để lại một câu rồi quay người rời đi.
Khi đi ra khỏi Tiểu Linh viên, cô ta dừng lại một chút, liếc nhìn Diệp Thành vẫn đang ăn uống nhồm nhoàm: “Đừng tưởng rằng đánh bại được Triệu Long thì đã là thiên hạ vô địch, ngươi nên biết những đệ tử của Hằng Nhạc Tông có thể diệt ngươi nhiều vô kể, dã tâm giết người quá lớn thì cuối cùng cũng sẽ không thu được chính quả đâu”.
Dứt lời, Tô Tâm Nguyệt biến mất như một ngọn gió.
Cô ta rời đi không khiến cho Diệp Thành thay đổi, hắn vẫn cắn miếng thịt sói mà nhai lấy nhai để.
“Cậu nhóc, Nhân Dương Phong chính là một trong ba đại chủ phong của ngoại môn, cậu nên đi đi! Đừng để lỡ tiền đồ”, Trương Phong Niên nói với giọng ôn hoà, ông ta thật lòng nghĩ cho Diệp Thành.
“Tiền bối, con hiểu cả”, Diệp Thành bật cười, nói rồi hắn không quên lau đi vết mỡ bám trên khoé miệng.
Chẳng mấy chốc, cánh cửa của Tiểu Linh Viên lại được mở ra, lần này người đến vẫn là đệ tử mặc đồ trắng thanh tao trang nghiêm, tu vi đã đạt tới cảnh giới ngưng khí tầng thứ sáu.
Người này chính là đệ tử thân cận của thủ toạ Thiên Dương Phong – Vệ Dương.
.
Ngôn Tình Ngược
“Là ngươi đánh bại Triệu Long?”, Vệ Dương nhẹ nhàng đi vào, liếc nhìn Trương Phong Niên một cái rồi lại nhìn sang Diệp Thành với con mắt đầy hứng thú.
“Tiền bối, con biết người muốn nói gì”, Diệp Thành lau vết dầu mỡ bám ở khoé miệng, cười nói: “Không phải con không muốn tìm một chỗ dựa, nhưng người cũng thấy rồi, bọn họ vốn dĩ coi thường con, nếu con chịu làm đệ tử của bọn họ thì chẳng phải tự đưa mình vào chỗ khó sao?”
Haiz!
Trương Phong Niên thở dài.
“Việc trong môn phái con đã nhìn thấu rồi”, Diệp Thành khẽ cười, tiếp tục nói: “Đây chính là thế giới thắng làm vua, đầy hiểm độc.
Mặc dù con là một đệ tử thực tập nhưng con không muốn gia nhập vào tam đại chủ phong đó”.
“Cố gắng là tốt, đừng làm khổ mình”.
“Tiền bối dạy dỗ, vãn bối sẽ ghi nhớ trong lòng”..
Tiên Võ Truyền Kỳ
Chương 16
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương tiếp
Loading...