Nói xong, Phương Hy Văn xoay người rời đi.
Nỗi ám ảnh mà mười tám con phố kia mang đến vẫn luôn canh cánh ở trong lòng cô, không thể quên được.
Ngoại trừ Ngô Vinh của nhà họ Ngô – chồng sắp cưới của Hạ Cơ Uyển ra thì còn có ai có thể mua nổi mười tám con phố được.
Năm năm qua, Hạ Cơ Uyển vẫn luôn không buông tha cho Phương Hy Văn, vậy mà bây giờ cô ta đã bay lên đầu cành làm phượng hoàng rồi thì sẽ càng không bỏ qua cho cô.
Hạ Cơ Uyển sẽ chà đạp lên tôn nghiêm của Phương Hy Văn một cách vô tình.
Mấy năm trước, Phương Hy Văn cô đã bị người ta kéo lê suốt mười tám con phố, sau đó tới bờ hồ rồi dìm xuống đáy.
Mà Hạ Cơ Uyển kia, lại muốn tổ chức hôn lễ trên mười tám con phố này?
Mỉa mai biết bao.
Chạng vạng tối, Trần Hạo Hiên lấy điện thoại ra rồi gọi cho Hồng Thanh Vũ.
“Hồng Thanh Vũ, chuẩn bị cho tôi một phần quà để tặng.
Tôi muốn tặng cho Phương Hy Văn, càng quý giá càng tốt.”
Hồng Thanh Vũ lập tức đi chuẩn bị, anh ta không dám làm qua loa mấy chuyện liên quan đến Trần Hạo Hiên.
Mấy ngày sau, phần sính lễ này sẽ được đưa đến thành phố Ninh Hạ.
Vừa mới gọi điện thoại xong thì Lưu Phương Lan đã đi tới cửa hàng Bách Thảo.
Khi nhìn thấy Trần Hạo Hiên vẫn còn ở đó, vẻ mặt của Lưu Phương Lan lập tức xuất hiện sự tức giận.
Bà ấy kéo Phương Hy Văn đến một góc phòng, giận đùng đùng nói: “Phương Hy Văn, sao con không nghe lời bà nội nói vậy, con tránh xa cái tên rác rưởi này ra một chút.
Con cũng đã biết chuyện hôm nay là nhờ có Tề Phong Lâm rồi.
Nếu như bà nội con không gọi điện thoại cho Tề Phong Lâm thì chắc chắn bọn người Tọa Sơn Hổ nhất định sẽ không tha cho con đâu.”
Phương Hy Văn im lặng không nói gì.
Lưu Phương Lan lại nói một câu như đâm xuyên qua trái tim của Phương Hy Văn: “ Phương Hy Văn, cho dù con không muốn một cuộc sống tươi đẹp, không muốn thoát khỏi cảnh bị ức hiếp, nhưng chẳng lẽ con còn muốn để Hạt Tiêu đi theo con cùng chịu khổ hay sao.”
Trái tim của Phương Hy Văn như bị người ta bóp chặt.
Lưu Phương Lan lại nói: “Hơn nữa, một tháng sau, Hạ Cơ Uyển tổ chức hôn lễ rồi! Nếu như con gả cho Tề Phong Lâm, mà Tề Phong Lâm lại quen biết với mấy vị nhân vật tai to mặt lớn kia thì Hạ Cơ Uyển dám sỉ nhục con sao?”
“Cho dù chồng sắp cưới của cô ta thật sự mua mười tám con phố, thì cô ta cũng phải nể mặt Tề Phong Lâm mà không tổ chức hôn lễ ở đó.”
Phương Hy Văn vẫn lắc đầu như cũ: “Mẹ, chuyện này để nói sau đi.”
Lưu Phương Lan nghiến răng nghiến lợi, hung hăng dâm chân một cái.
Rồi lại hỏi: “Sao lại để nói sau chứ, con nhìn tên vô dụng kia kìa, trở về lâu như vậy rồi mà không những không hề qua hiếu kính với mẹ, lại còn không thể sắp xếp cho con và Hạt Tiêu một chỗ ở tốt.
Thế nào, hay là con định đợi thêm mấy ngày nữa, đến lúc Hạt Tiêu không được ở trong bệnh viện quân y nữa thì hai người lại quay trở lại núi Rác sao?”
Nghe đến đây thì Phương Hy Văn hoàn toàn ngây người rồi.
Hiện tại núi Rác kia đã bị phong tỏa, hoàn toàn không thể ở được nữa.
Mà Trần Hạo Hiên cũng hiểu rõ ý của Lưu Phương Lan.
Đúng là anh nên tìm một chỗ ở tốt cho Phương Hy Văn và Hạt Tiêu.
Vậy nên anh lập tức nói: “Mẹ, cảm ơn mẹ đã nhắc nhở con.
Đúng vậy, việc quan trọng bây giờ là tìm cho Hy Văn một chỗ ở tốt.”
Lưu Phương Lan buông lời mỉa mai: “Hiện tại cũng không có nhiều núi Rác đâu, làm gì có kiểu chỗ ở miễn phí không cần trả tiền như thế.”
Trần Hạo Hiên thoải mái nói: “Vậy chỗ nào sang trọng nhất ở thành phố Ninh Hạ này.”
Một câu nói này đã khiến cho Lưu Phương Lan bị chấn động.
Nhưng một lát sau, bà ấy lại bật cười.
“Chỗ nào sang trọng nhất? Đế Vương Cung chính là chỗ sang trọng nhất ở thành phố Ninh Hạ, nhưng thứ người có thân phận thấp kém như cậu thì đến cửa Đế Vương Cung còn không vào được ấy chứ.”
Đế Vương Cung chính là khu biệt thự sang trọng bậc nhất ở Ninh Hạ, nghe nói những người ở trong Đế Vương Cung đều là ngôi sao lớn hoặc là những ông chủ vô cùng giàu có.
Đến ngay cả nhà giàu số một là Khương Ôn Thạc cũng đều ở trong Đế Vương Cung.
Trần Hạo Hiên lập tức đi ra ngoài, vẫy một chiếc taxi.
“Đi Đế Vương Cung.”
Tài xế taxi nghe thấy vậy thì kinh ngạc hỏi: “Đế Vương Cung nào cơ?”
Trần Hạo Hiên không chút nghĩ ngợi nói: “Đế Vương Cung sang trọng nhất.”
Phương Hy Văn nghe thấy Trần Hạo Hiên nói như vậy thì vẻ mặt hiện lên sự kinh ngạc, vội vàng nói đỡ lời cho anh: “Trần Hạo Hiên, anh điên rồi sao? Đế Vương Cung rất đắt, hơn nữa cũng không thích hợp lắm.
Trước hết chúng ta cứ thuê một căn phòng để ở là được rồi.”
Trần Hạo Hiên lại không đồng ý: “Bắt đầu từ bây giờ, chúng ta chỉ mua đồ quý nhất, không cần phải mua đồ phù hợp nhất.”
Thần Ý Sát Thủ
Chương 48
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương tiếp
Loading...