Đám người dần tản ra, một bóng dáng cao lớn xuất hiện ở cuối đường, lúc này đang đi về phía họ.
“Trân Xuân Độ…” vẻ mặt Lê Thần Vũ trở nên lạnh lùng, tên con rể này xuất hiện ở đây làm gì?
Không chỉ như vậy, rất nhiều nhân viên cũng vô cùng khó hiểu.
“Anh sao thế, không phải bảo anh về nhà rồi sao?” Gương mặt kiều diễm của Lê Kim Huyên lộ ra tia kinh ngạc.
Trần Xuân Độ khẽ cười: “Tống Giám đốc Lê, túi của em rơi trong xe, anh mang đến cho em.”
Sau khi đưa chiếc túi xách tinh xảo cho Lê Kim Huyên, Trần Xuân Độ liếc nhìn Lê Thân Vũ, khóe miệng hơi nhếch lên: “ô, đây không phải là cậu Lê sao…”
Lê Thần Vũ vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt thâm sâu hoàn toàn không nhìn về phía Trần Xuân Độ mà ngó lơ anh, coi anh như không khí.
“Kim Huyên, nhận lấy đi em, nó có thể cứu Lê thị.” Lê Thần Vũ nghiêng đầu, nhìn thẳng Lê Kim Huyên, sau đó chậm rãi lên tiếng.
Lê Kim Huyên nhìn chằm chằm tấm thẻ đen trong hộp, ánh mắt cuốn hút lập tức lộ ra tia kinh ngạc, khó xử… Lê Thần Vũ nói không sai, Lê thị
quả thật rất cần tấm thẻ này.
Nhưng cô không tin, Lê Thần Vũ và cô đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi, anh ta sao có thể giúp cô vô điều kiện được?
“Kim Huyên, nhận lấy đi, đây là cơ hội của Lê thị.” Trần Xuân Độ đột nhiên lên tiếng, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, họ đều không ngờ Trần Xuân Độ sẽ có một ngày nói giúp cậu Lê!
Trân Xuân Độ thân là chồng của Lê Kim Huyên vậy mà lại đế cô nhận sự giúp đỡ của người khác, thân là chồng của Tống Giám đổc nữ thần, vậy mà lại không chút đế ý, ngược lại còn nói giúp cậu Lê?
Thật không có chí khí mà! Ánh mắt của nhiều người trở nên xem thường, khinh bỉ, hóa ra cũng chỉ là một kẻ nhu nhược mà thôi!
Chẳng trách lại bị người khác nói là trai bao, một kẻ không có chí khí như vậy sao có thể xứng với người đẹp số một trong giới kinh doanh như Lê Kim Huyên chứ?
Mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán, thân là chồng của Lê Kim Huyên, vậy mà trong lúc Lê thị đang gặp khó khăn, Trần Xuân Độ lại không đứng ra giúp đỡ, ngược lại còn tỏ ra không chút dính líu đến Lê Kim Huyên.
Trong khi đó lại để cậu Lê mới đến thành phố T đưa tay ra giúp đỡ Lê thị vượt qua khó khăn.
Không ít người đều cảm thấy, Lê Thần Vũ có vẻ thích hợp làm chòng của Lê Kim Huyên hơn.
Còn cái tên Trần Xuân Độ kia là cái thá gì chứ?
“Kim Huyên, nhận lấy tấm thẻ này đi, Lê thị chắc chắn có thế vượt qua giai đoạn khó khăn này.” Lê Thần Vũ dịu dàng lên tiếng, giọng điệu ấm áp như được tắm gió xuân, giống như có một loại sức hút kỳ lạ, khiến người ta hoàn toàn không có suy nghĩtừ chối.
Đúng lúc này, Lê Kim Huyên lập tức tỉnh ngộ, gương mặt mỹ nhân của cô trở nên vô cùng kiên định: “Cậu Lê, tôi không thế nhận số tiền này được!”
Xoẹt!
Giọng của Lê Kim Huyên không lớn nhưng vẫn đủ đế mọi người có mặt ở văn phòng nghe rõ!
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc! Lê Kim Huyên vậy mà lại từ chối cậu Lê!
Cơ hội duy nhất giúp Lê thị vượt qua khó khăn đang ở ngay trước mặt, nhưng Lê Kim Huyên lại không chút do dự từ chối!
Hành động này của Lê Kim Huyên không phải là đang từ bỏ cơ hội, mà là đang vứt bỏ cả Lê thị!
Đường đường là cậu Lê của Yên Kinh, vậy
mà cũng có một ngày bị người ta từ chối!
Bàn tay cầm chiếc hộp của Lê Thần Vũ hơi run, mặc dù sắc mặt vẫn thản nhiên như cũ, nhưng sâu trong ánh mắt lại có thêm một tia phẫn nộ.
Anh ta… lại bị từ chổi lần nữa.
“Kim Huyên, anh khuyên em nên suy nghĩ thật kỹ, ngoại trừ tấm thẻ này, Lê thị không còn bất kỳ cơ hội nào khác nữa đâu.” Lê Thần Vũ trầm giọng, nói.
“Không cần suy nghĩ, tôi đã sớm có quyết định rồi.” Lê Kim Huyên lắc đầu, vẻ mặt kiên định, giọng nói đanh thép: “Tôi có thể nhận tấm lòng của cậu Lê, nhưng về sổ tiền này, tôi thật sự không thể nhận được, xin anh lấy lại cho.”
Trần Xuân Độ đứng bên cạnh với bộ dạng thờ ơ, giống như không liên quan, nhưng ánh mắt nhìn Lê Kim Huyên lại lóe lên tia vui mừng.
“Lê Kim Huyên… cô… cô đang đùa tôi đấy à?” Cuối cùng, Lê Thần Vũ cũng không thế giả bộ bình tĩnh được nữa, anh ta trừng mắt, nhìn chằm chằm Lê Kim Huyên, ánh mắt trần trụi, lộ rõ vẻ lạnh nhạt, không vui!
“Tôi không hề trêu đùa anh, tôi thật sự rất cảm ơn anh vì đã giúp đỡ Lê thị trong lúc nước sôi lửa bỏng này, nhưng mà món quà này của anh quá lớn, Kim Huyên không thể nhận được.” Lê Kim
Huyên lắc đầu, đôi mắt mỹ lệ, bình tĩnh, cho dù cơn thịnh nộ của Lê Thần Vũ khiến cô run sợ, nhưng cô vẫn không chút dao động!
“Tốt lắm!” Lê Thần Vũ lộ ra vẻ mặt dữ tợn, không cách nào giả bộ làm người tốt được nữa, anh ta quét ánh mắt lạnh lùng về phía Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ: “Ba tiếng sau, tôi nhất định sẽ đợi xem kịch hay!”
“Đi!”
Lê Thần Vũ vội vàng đi ra khỏi văn phòng Tống Giám đốc, Lê Kim Huyên vẫn luôn nhìn theo Lê Thần Vũ đi ra khỏi tòa nhà Lê thị, cho đến khi anh ta lái xe riêng rời đi, cô mới đặt mông ngồi xuống ghế, sắc mặt trắng bệch, lộ ra tia tuyệt vọng.
“Tống Giám đốc Lê, vì sao khi nãy cô lại từ chối cậu Lê?” Lâm Trinh Tuyết khó hiểu, hỏi.
“Cô không
Advertisement
hiểu đâu.” Lê Kim Huyên lắc đầu: “Tuyệt đối không thế nào đơn giản như thế được, nhất định phải có điều kiện gì đó.”
“Cho dù Lê thị sụp đố, tôi cũng sẽ không thành toàn cho anh ta.” Lê Kim Huyên chậm rãi phun ra một câu, đôi mắt mê người vô cùng kiên định.
Trên đường trở về, Lê Thần Vũ ngồi trong xe ô tô, anh ta nhìn tấm thẻ đen trong tay, sắc mặt vô cùng u ám.
Đám đàn em bên cạnh lập tức run rấy, ánh mắt của cậu Lê vô cùng lạnh lẽo!
“Người phụ nữ chết tiệt…” Lê Thần Vũ chợt lạnh lùng mắng một tiếng, anh ta nắm chặt tấm thẻ đen trong tay, tấm thẻ đen có giá mấy chục nghìn tỷ đó cứ như vậy bị bóp méo, biến dạng trong tay anh ta.
“Cậu Lê, chúng ta đã nế mặt Lê Kim Huyên như thế rồi, vậy mà cô ta còn không biết tốt xấu…” Tên đàn em bên cạnh tức tối nói.
“Mẹ kiếp, đi nói với tập đoàn Huy Đằng, bảo họ đẩy nhanh tốc độ, tôi muốn Lê Kim Huyên phải khóc lóc cầu xin tôi tha thứ!” Lê Thần Vũ lạnh lùng lên tiếng.
“Rõ!”
“Lê Kim Huyên… cô không chạy thoát khỏi lòng bàn tay tôi được đâu!” Lê Thần Vũ lấm bấm, ánh mắt lạnh lùng giờ phút này bổng trở nên thâm sáu khó lường.
Tại trụ sở Lê thị, bên trong phòng họp, trên một chiếc bàn dài, xung quanh là các thành viên của hội đồng quản trị, sắc mặt ai nấy cũng vô
cùng nghiêm túc.
Bầu không khí trong phòng họp yên tĩnh một cách kỳ lạ, Lê Kim Huyên và Lê Duy Dương cũng ngồi ở đó, thời gian đang lặng lẽ trôi qua…
Cuối cùng, Lê Duy Dương là người đầu tiên phá vỡ không khí im lặng, ngột ngạt này: “Mọi người, lần này là mối nguy lớn nhất của tập đoàn Lê thị, hiện giờ chúng ta chỉ còn lại ba tiếng, có lẽ không còn kịp nghĩ cách được nữa, mọi người hãy chuấn bị tâm lý trước đi.”
Ngay sau đó, một thành viên của hội đồng quản trị lên tiếng: “Tôi nghe nói, ban nãy cậu Lê của Yên Kinh đến tìm Tổng Giám đốc Lê, nói là muốn giúp đỡ Lê thị chúng ta, nhưng sau đó cô Lê lại từ chối… không biết lý do là gì?”
“Tôi và Lê Thần Vũ từng có khúc mắc, nhưng anh ta lại không nói lời nào lấy ra mấy chục nghìn tỷ nói là muốn giúp đỡ chúng ta, nhưng lại không đưa ra bất cứ điều kiện nào… ông không cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ sao?” Lê Kim Huyên nói.
“Cho dù phải trả giá bằng một vài điều kiện, nhưng nếu có thể cứu Lê thị thì vì sao cô Lê lại không đồng ý?” Một thành viên hội đồng quản trị khác nhìn thẳng vào gương mặt mỹ miều của Lê Kim Huyên.
“Thế thì bảo con gái ông đến hi sinh đi.” Lê
Kim Huyên khoanh hai tay trước ngực, thản nhiên lên tiếng, không chút do dự trả Ịại những lời ông ta vừa nói.
Cửa phòng họp đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập!
Thư ký Lâm Trinh Tuyết xông vào phòng họp, sắc mặt nặng nề, nói: “Không hay rồi, tập đoàn Huy Đằng đột nhiên đấy nhanh tiến độ… chúng ta… chỉ còn lại mười mấy phút…”
Tất cả mọi người trong phòng họp đều kinh ngạc! Huy Đằng rốt cuộc mạnh đến mức nào? Không chỉ chèn ép Lê thị, mà còn có thể đấy nhanh tiến độ!
Bầu không khí ngập tràn hơi thở tuyệt vọng… Mỗi một thành viên của hội đồng quản trị có mặt trong phòng họp đều rơi vào im lặng, mỗi người đều đang không ngừng tìm cách, nhưng hiệu quả lại không lớn lắm.
Những người từng kết giao với họ đều giống như không hẹn mà gặp cùng thông đồng với nhau, cắt liên lạc với họ.
Chỉ cần không ngốc thì đều có thế mơ hồ nhìn ra chuyện này có gì đó không đúng lắm… Dường như có một bàn tay nào đó đang ở trong bóng tối, thao túng hết mọi thứ.
Năm phút sau, Lê Duy Dương chợt đứng dậy, quét ánh mắt về phía mấy thành viên của hội
đồng quản trị đang im lặng, ông ta thở dài rồi chậm rãi nói: “Cảm ơn mọi người mấy năm qua đã ra sức ủng hộ, giúp đỡ…”
Lê Kim Huyên lập tức run rấy trong lòng, cô ngước đôi mắt cuốn hút của mình lên nhìn Lê Duy Dương, gương mặt không khỏi lộ ra biếu cảm phức tạp, tuyệt vọng.
Cuối cùng cũng phải đến bước này sao…
Lê thị, sắp sụp đố thật rồi…
Đột nhiên!
Giám đốc phòng tài vụ xông vào phòng họp, vẻ mặt vô cùng kích động, run rấy nói: “Tổng… Tống Giám đốc Lê, chủ tịch Lê… chúng ta… được cứu rồi!”
“Sao cơ? Anh mau ngồi xuống rồi nói!” Lê Kim Huyên nhíu mày, Giám đốc phòng tài vụ ngay đến cả gõ cửa cũng không gõ mà đã xông vào đây, quả thật rất bất lịch sự!
“Tống Giám đốc Lê, chúng ta có tiền rồi!” Giám đốc phòng tài vụ nuốt mạnh một ngụm nước miếng, kích động đến nỗi cả người run rẩy!
“Tiền ư? Tiền từ đâu?” Các thành viên của hội đồng quản trị đồng loạt đưa mắt nhìn nhau.
“Ban nãy, có một tài khoản gửi tới ba trăm nghìn tỷ!!”
Anh ta vừa dứt lời, tất cả mọi người trong
phònq hop đều há hốc mồm kinh nqac.
Long Vương Ẩn Mình
Chương 82
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương tiếp
Chương trước
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương tiếp
Loading...